Không phải Lệ Duệ rắp tâm hạ thấp Thiệu Huy mà là anh trai thực sự quá xuất sắc, bất kể là kỹ thuật bắn súng, chiến đấu hay kiến thức về toán lý hóa văn sử triết đều vượt xa cậu, cậu tuy sùng bái anh trai nhưng thân là con trai, cảm giác luôn bị người khác đè đầu cũng không hề dễ chịu. Hiếm khi có được một thứ giỏi giang hơn anh, sao lại không khiến cậu phấn khích cho được?
Cũng bởi vì như thế nên hứng thú của cậu đối với việc vẽ tranh càng ngày càng tăng.
Lúc này, ông cụ lệ đại khái đã hiểu được Hạ Lăng dạy bảo con trai như thế nào rồi. Ông cụ cười ha hả: "Anh trai có năng khiếu của anh, cháu cũng có năng khiếu của cháu, như vậy rất tốt. Dì Lăng của cháu… cũng rất tốt."
Mấy ngày nay, ông cụ vẫn luôn ở trong biệt thự, Lệ Lôi đã từng tìm ông cụ nói chuyện rất lâu.