Tống Khải Minh nhếch môi tạo thành một đường cong tàn nhẫn.
"Hàn Di Quân, nếu cô cứ muốn quấn chặt lấy tôi, không để tôi sống dễ chịu, vậy thì tôi cũng không cần cho cô vẻ mặt vui vẻ gì cả."
Cậu ta hận người phụ nữ này, là cô ta bước vào cuộc sống của cậu, khiến mọi thứ trở nên rối loạn hỏng bét.
Người phụ nữ này vẽ lên một vết nhơ trong cuộc sống của cậu ta.
Vì cô ta mà cậu ta không còn là tài tử nho nhã nữa.
Vì cô ta, mà Lâm San hoàn toàn chán ghét cậu ta.
Vì cô ta mà ngày nào cuộc sống của cậu ta cũng như trong địa ngục.
Cũng vì người phụ nữ như vậy…
Vẻ tàn nhẫn trong mắt Tống Khải Minh khiến Hàn Di Quân co rúm hai vai lại, nỗi sợ hãi xuất hiện trong mắt cô ta, "Anh muốn làm gì?"
"Đương nhiên là làm cô rồi."
Tống Khải Minh nói rồi vén váy Hàn Di Quân lên, lột quần nhỏ của cô ta xuống. Lúc Hàn Di Quân còn chưa hồi phục tinh thần thì vùng eo của cậu ta đã hạ xuống rồi tiến vào.