May mắn bây giờ là buổi tối, bằng không kiểu gì cũng bị Miêu Hạo Hiên tìm thấy manh mối.
Miêu Hạo Hiên cũng không nghĩ nhiều, nghe thấy con gái kêu quay phim mệt thì lập tức đau lòng.
"Nếu quay phim mệt như vậy thì ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày đi!"
Tiểu Miêu Miêu nghe vậy vội vàng xua tay: "Không cần đâu ạ, dù sao bộ phim này cũng sắp quay xong rồi, con đóng máy rồi lại nghỉ cũng được."
"Thế ba cõng con nhé?" Miêu Hạo Hiên nói: "Tiểu Kỳ ôm con một lúc chắc cũng mệt rồi, để ba cõng con vào."
Nói xong Miêu Hạo Hiên định cúi người cõng Tiểu Miêu Miêu, nhưng lại bị Hạ Kỳ ngăn cản.
"Chú Miêu, cháu không mệt, cháu ôm em ấy là được."
Tiểu Miêu Miêu là cô gái của anh, dù là ba vợ thì anh cũng không muốn để ông cõng.
Nói xong, Hạ Kỳ vòng qua Miêu Hạo Hiên đi thẳng vào nhà.
Miêu Hạo Hiên quay đầu nhìn theo bóng lưng Hạ Kỳ, cảm thấy không hiểu nổi.
Sao mà ham muốn chiếm hữu của tên nhóc thối này lớn thế chứ?