Người đàn ông ăn chay mấy ngày, một khí tóm được Tiểu Miêu Miêu thì liền muốn ăn xả láng.
Bàn tay to nâng mặt cô không cho cô cơ hội lùi bước.
"Miêu Miêu, anh muốn em."
"Không… không được." Tiểu Miêu Miêu lắp bắp từ chối.
"Vì sao lại không được?"
Sắc mặt Hạ Kỳ hơi đen lại, anh làm hòa thượng ăn chay gần một tuần rồi.
Câu nói tiếp theo của Tiểu Miêu Miêu lại như một xô nước lạnh dội từ đỉnh đầu xuống, dập tắt ngọn lửa trong người Hạ Kỳ.
"Kinh nguyệt của em còn chưa hết…"
Ngón tay Hạ Kỳ khựng lại, gương mặt tuấn tú vì phải kìm nén mà ướt mồ hôi, nhỏ ở trên mu bàn tay Tiểu Miêu Miêu.
Bàn tay nhỏ bé của cô không khỏi túm lấy cái ghế bên dưới, sau đó lại nghe được giọng nói khàn khàn của Hạ Kỳ: "Không phải em bảo hôm nay là hết à?"
Mặt Tiểu Miêu Miêu ửng hồng: "Đúng vậy, tối nay là có thể bỏ băng vệ sinh."
Nhưng bây giờ còn chưa phải buổi tối.
Hạ Kỳ: "…"