Đôi mắt màu đen như vòng xoáy hút hết hồn phách của người ta.
"Thất cách cách..."
Sợ mình lạc lối trong đôi mắt của Thất cách cách, Tiểu Miêu Miêu vội vàng quay đầu tránh đi. Giọng nói khe khẽ như tiếng mèo kêu chẳng khác nào cổ vũ. Mỗi tế bào khắp người Hạ Kỳ đều như đang kêu gào muốn ăn Tiểu Miêu Miêu, nhưng mà...
Tiểu Miêu Miêu nhìn thấy anh như thế, khuôn mặt nhỏ xinh xắn hơi lúng túng: "Chuyện đó, kỳ đèn đỏ của em vẫn chưa hết."
"Anh biết, còn hai ngày nữa." Hạ Kỳ khàn giọng đáp.
Bởi vì cô nhóc đang trong kỳ đèn đỏ, nên ngày nào Hạ Kỳ cũng như bị lửa tình ái thiêu đốt.
Vừa rồi hôn cô nhóc xong, anh lại có cảm giác, suýt chút nữa quên mất kỳ đèn đỏ của cô vẫn chưa hết.
Đợi đến khi kỳ đèn đỏ của cô hết rồi, nhất định anh sẽ tàn nhẫn đòi lại hết, khiến cô nhóc phải khóc lóc xin tha dưới thân mình.