Tiểu Miêu Miêu đang chuốt mascara, bỗng bị Hạ Kỳ bế bổng lên lúc không đề phòng.
Tay cô run lên, dính hết mascara lên mí mắt.Nhìn con sâu róm đen đột nhiên xuất hiện trên mí mắt, Tiểu Miêu Miêu khóc không ra nước mắt, nói với Hạ Kỳ: "Thất cách cách, anh làm hỏng lớp trang điểm của em mất rồi."
Hạ Kỳ mặc kệ Tiểu Miêu Miêu khóc lóc kể lể, cúi thấp người xuống ngang tầm mắt cô, trầm giọng hỏi: "Em chê anh già?"
"Đâu có!"
Vừa rồi cô chỉ buột miệng nói ra, nào ngờ lại khiến trong lòng Thất cách cách có nút thắtchứ?
Hạ Kỳ giơ tay lên, vuốt ve khuôn mặt mềm mại của Tiểu Miêu Miêu.
Cô nhóc mới vừa đón sinh nhật tuổi mười tám, quả thật còn rất trẻ.
Còn anh năm nay đã hai mươi tám tuổi rồi.
Chuyện cách nhau mười tuổi từng khiến anh do dự, nhưng do dự xong, anh lại càng không thể không có cô nhóc.
Cô nhóc đã tung hoành trong thế giới của anh mười tám năm. Nếu cô rời khỏi, thế giới của anh nhất định sẽ sụp đổ.