Vì Đường Bảo Bối ra nước ngoài học và cũng vì mất liên lạc với Hạ Lâm, nên mãi cho đến khi về đến nhà, tâm trạng của cô nhóc mãi chẳng tốt lên được.
Cô tự giam mình trong phòng, ngay cả cơm cũng không chịu ăn.
Lúc Hạ Kỳ bưng cháo lên tầng, cô nhóc đang ngồi trước bàn học, cầm một quyển album ảnh trên tay.
Đây là quyển album ảnh trưởng thành của hai cô, tất cả ảnh chụp từ lúc đầy một trăm ngày cho đến năm mười hai tuổi đều cất trong đây.
Tiểu Hạ Lâm là cô bé lạnh lùng từ trong xương tủy.
Rất nhiều đứa bé gặp Hạ Lâm đều tránh không kịp.
Nhưng vẻ lạnh lùng của Hạ Lâm không hề có sức chống cự với Tiểu Miêu Miêu.
Cô rất thích Hạ Lâm, cũng thích chơi với cô ấy.
Mặc dù Hạ Lâm thường chê cô ngốc, nhưng không hề đối xử lạnh nhạt với cô.
Dù lạnh lùng, nhưng Hạ Lâm rất có lòng.
Trái tim băng giá của Hạ Lâm dần dần được cô sưởi ấm. Hạ Lâm cong môi, cô há miệng cười to. Hạ Lâm vui vẻ, nhưng cô còn vui hơn.