Bọn họ đã làm hết trách nhiệm của mình, Lâm San có tìm đường chết hay không, đành xem vận may của cô ta vậy.
Bây giờ Lâm San đã không chờ được nữa. Cô ta muốn nói cho anh Khải Minh biết, Tiểu Miêu Miêu mà anh ấy thích là một kẻ lăng loàn, một kẻ bịp bợm, bắt cá nhiều tay. Bởi vì trên thế giới này, hoàn toàn chẳng có ai là chồng sắp cưới của Tiểu Miêu Miêu cả. Cô ta không thể để anh Khải Minh tiếp tục bị vẻ ngoài vô tội hiền lành của Tiểu Miêu Miêu lừa gạt nữa.
Nhà của Tống Khải Minh ở ngay bên cạnh nhà Lâm San.
Cô ta thậm chí còn không kịp thay quần áo, cứ thế mặc váy ngủ hấp tấp chạy sang nhà Tống Khải Minh.
Ba mẹ của Tống Khải Minh đều ở nước ngoài, trong nhà chỉ có cậu ta và một người giúp việc. Lúc này, có tiếng rên rỉ đứt quãng mập mờ từ trên tầng hai của nhà họ Tống vọng xuống.
"Anh... Đừng... Ưm… Anh tha cho Di Quân đi!"