"Cô Phương Hoa, toàn bộ lớp hai năm nhất Đại học của cô đều là sinh viên tiềm năng. Cô nỡ lòng nào nhìn bọn nhỏ không có giáo viên chủ nhiệm?"
Hạ Kỳ đứng ngoài hành lang nghe thấy từ "lớp hai năm nhất" thì dừng bước.
Cô Phương Hoa cũng không đành lòng, những người chọn nghề giáo viên đều là người yêu trẻ, yêu học sinh. Cô cũng không muốn để mấy đứa nhỏ đáng yêu lớp mình không ai phụ trách, nhưng mà...
Cô Phương Hoa cúi đầu nhìn lướt qua cái bụng cao ngất của mình, nhưng tình trạng hiện giờ của cô cũng không khả quan cho lắm!
Ngay tại lúc cuộc nói chuyện của cô Phương Hoa và Hiệu trưởng Tưởng đi vào bế tắc, một giọng nói trầm thấp đột nhiên xen vào khiến mắt hai người đồng loạt sáng lên.
"Trong khoảng thời gian cô Phương nghỉ đẻ, hay là để tôi làm chủ nhiệm của lớp hai năm nhất đi!"
...
Khi thời khóa biểu mới được đưa ra, cả năm nhất Đại học đều nhốn nháo.