Ghen ư?
Tiểu Miêu Miêu sờ cằm, không phủ nhận, mà thẳng thắn thừa nhận: "Đúng, đúng là em ghen đấy."
"Em ghét điệu bộ mê mẩn ham muốn Thất cách cách của các cậu ấy. Thất cách cách là của em, anh chỉ có thể là của em." Tiểu Miêu Miêu ngang ngạnh tuyên bố chủ quyền của mình.
Hạ Kỳ thích cách cô gái nhỏ giữ anh khư khư, đôi lông mày của cô nhóc nhíu lại vì không vui, còn dẩu cái miệng nhỏ lên. Đôi môi nhỏ căng mọng đỏ hồng dẩu lên như một chồi non, làm tim anh đập loạn nhịp và xao động. Hạ Kỳ cúi đầu xuống hôn cô.
Lướt qua rồi dừng lại...
Lúc Tiểu Miêu Miêu vẫn chưa kịp phản ứng, bờ môi của Hạ Kỳ đã rời khỏi.
Tiểu Miêu Miêu sờ lên vành môi vừa được Thất cách cách hôn, trong đầu chợt lóe lên một suy nghĩ.
Tiểu Miêu Miêu che lấy vành môi vừa được hôn, tủi thân nhìn Hạ Kỳ: "Thất cách cách, anh hôn người ta rồi!"
Hạ Kỳ gật đầu: "Ừ, anh hôn em rồi, phải làm sao đây?"