Điền Mật hùng hồn nghĩ, lúc vừa đầy tháng, Tiểu Miêu Miêu đã yêu đương với Hạ Kỳ, còn cô nàng đến mười hai tuổi mới nghĩ tới chuyện yêu đương. Vì vậy, không thể xem là yêu sớm. Nhưng rõ ràng là người nào đó đã hiểu lầm ý tứ của Điền Mật.
Hạ Ý Hiên nhìn Điền Mật mấy lần, rồi nhìn sang Tiểu Miêu Miêu, cuối cùng lại nhìn Điền Mật. Nhìn vào bộ ngực nhô lên của Điền Mật, đưa ra một câu trả lời tán thành.
"So với Tiểu Miêu Miêu thì đúng là em to hơn thật."
Mặt Điền Mật đỏ bừng, ngượng ngùng thu mình lại. Kịch bản này hình như không giống với dự đoán của cô nàng.
Không phải anh ấy nên dạy bảo mình yêu sớm không tốt, sau đó đưa ra một đống lý luận không thực tế sao? Sao còn lưu manh đùa giỡn vậy chứ?
Điền Mật thật sự muốn khóc…
Hạ Ý Hiên thấy Điền Mật thẹn thùng đỏ mặt, lại càng hứng thú hơn.
Thấy bạn thân của mình bị bắt nạt, Tiểu Miêu Miêu tức giận đứng chắn trước mặt Điền Mật: "Anh đừng nhìn nữa, anh và Mimi không hợp đâu."