"Không phải." Đường Bảo Bối lắc đầu, nheo mắt nhai thêm mấy lần nữa.
Nhìn vẻ mặt của Đường Bảo Bối, Tiểu Miêu Miêu cực kỳ tò mò.
"Vậy rốt cuộc là có ngon không?"
"Ngon." Đường Bảo Bối thành thật trả lời.
"Đấy, tớ đã nói rồi mà, lần này bánh quy tớ làm chắc chắn không tệ."
Được Đường Bảo Bối khen như thế, Tiểu Miêu Miêu lập tức đắc ý.
Chưa kịp đắc ý xong, Tiểu Miêu Miêu đã nghe Đường Bảo Bối nói tiếp: "Nhưng mùi vị của bánh quy này chắc chắn không phải do cậu làm."
"Gì cơ?"
Tiểu Miêu Miêu không tin.
Bánh quy này là cô bé tự làm vào tối qua rồi để trong cặp sách, sao có thể không phải do cô bé làm được?
Tiểu Miêu Miêu lấy một cái bánh quy ra khỏi túi giấy, bỏ vào mồm. Nhai mấy lần, miệng Tiểu Miêu Miêu cứng đờ.
Bánh quy xốp giòn thơm ngọt vừa vào miệng là tan ra, không chỉ có trứng gà thơm ngọt, mà còn có cả socola chip nữa.
Cô bé chỉ là tay mơ mới nhập môn, chắc chắn không thể làm ra được mùi vị này.