"Tại sao là sinh viên thì không thể mang thai?" Điền Mật đáp, "Bây giờ có rất nhiều sinh viên mang theo con đi học đó!"
Tiểu Miêu Miêu che ngực, dáng vẻ rất đau lòng, "Cậu không hiểu bi thương của tớ đâu."
Cô trở thành phụ nữ sớm hơn Điền Mật, kết hôn cũng sớm hơn, kết quả người ta đã mang thai rồi, mà bọn cô vẫn chưa có chút động tĩnh gì.
Thật là tức chết mà.
Vui vẻ nhất phải nói đến hai người Trì Húc.
Hoàng Lệ Lệ cười nói, "Vậy tốt quá rồi, Tiểu Tinh Mặc nhà chúng ta sẽ nhanh chóng có thêm một cô vợ bé hoặc là một người anh em nữa rồi."
Tiểu Miêu Miêu oán hận nhìn Hoàng Lệ Lệ, "Chị Lệ Lệ, đừng nên một chân đạp hai thuyền nhé."
Hoàng Lệ Lệ, "…"
Cô nhất thời lỡ miệng rồi.
Hạ Kỳ ôm Tiểu Miêu Miêu trong ngực, an ủi, "Không sao đâu, con gái của chúng mình không cần cậu con trai ngốc nhà bọn họ."
Trì Húc không vui, "Hạ Kỳ, em nói ai là con trai ngốc hả?"