Lâu Kiêu bị hắn chợt kéo một cái, bước chân suýt nữa dừng lại, ngược lại bị Tô Hồng kéo đến mức lảo đảo, nện vào lưng Lâu Kiêu.
Cmn, cứng thật.
Cột sống đúc bằng sắt à?
Tô Hồng xoa mũi, trầm mặt hỏi: "Người vừa rồi, là người như thế nào của anh?"
Khuôn mặt Lâu Kiêu có hơi động, nhìn Tô Hồng: "Sao lại hỏi như vậy?"
Tô Hồng dựa theo tính cách của nguyên chủ, không hề có gánh nặng mà liếc mắt.
"Ông ta nhận ra tôi, biết tôi là người của Tô gia, dựa theo tính cách của anh, hẳn là sẽ không với ai cũng nói anh với nhà tôi là có quan hệ đấy chứ?"
Lâu Kiêu trầm mặc một lát, dường như không muốn trả lời, buông lỏng tay Tô Hồng tiếp tục đi về phía trước.
Không ngờ một bàn tay ấm áp lại một lần nữa nắm lấy ——
Tô Hồng ngang ngược phía sau hắn: "Anh chạy cái gì chứ? Không phải anh rất lợi hại sao? Người này tôi có cần phải quen không, nói cho tôi nghe quan hệ như thế nào vậy?"