Download App
35.71% Tôi là Tác giả, phải không? / Chapter 5: Chapter 4: Khởi Động ( 3 )

Chapter 5: Chapter 4: Khởi Động ( 3 )

" Haaa…. "

Khi đi theo chỉ dẫn của chiếc drone, tôi cuối cùng cũng tìm được căn phòng của mình.

Quăng tấm thân lên chiếc giường êm ái, tôi phải công nhận phòng ở nơi đây tốt hơn tôi nghĩ mặc dù có vẻ như phòng của tôi thuộc tòa nhà cùi nhất.

Có 3 toà nhà trong Học Viện Frontline, đầu tiên là Syn - tòa nhà cùi nhất dành cho phần lớn học viên trong học viện, thứ hai là Eida - toà nhà dành cho những học viên có thứ hạng trong top 300, cuối cùng là Tyr - tòa nhà Vincent đang ở và dành cho top 10.

Những học viên trong tòa nhà Tyr đều là những nhân vật của những gia tộc hoặc tập đoàn lớn, nên không dễ động vào bất kể bạn là ai. Ngoài ra, họ còn được tiếp nhận nền giáo dục và tài nguyên từ sớm khiến cho sức mạnh tổng thể của họ vượt xa đồng trang lứa, ngoại trừ duy nhất Vincent - người may mắn có được hệ thống.

Không giống như những nhân vật khác, như tôi đã nói, Vincent có một quá khứ khá bi thảm và chính điều này đã làm chất dẫn cho việc có được hệ thống của cậu ta.

Hệ thống cho phép cậu tiếp cận những tài nguyên có giá lên tới chín con số ngoài thị trường một cách khá phóng khoáng thông qua các nhiệm vụ, điều này giúp cho giới hạn của Vincent lên tới hạng SSS, cao nhất từ trước tới nay và chính cậu đã được định đoạt sẽ là người hạ gục quỷ vương.

Tuy nhiên vấn đề của câu chuyện này nằm ở lượng tài nguyên vô lý mà cậu nhận được thông qua hệ thống và chúng gần như đã tạo nền tảng gian lận vững chắc trong gần 50 chương đầu.

Thứ mà tôi viết trong khi say sỉn.

Nó lỗi tới mức mọi nỗ lực điều chỉnh lại ở những chương sau của tôi cũng không thể giảm bớt sự bá đạo của anh ta.

Chắc chắn bạn hiểu một nhân vật có hơn 30 kỹ năng chủ động và bị động khi câu chuyện vừa mới bắt đầu lỗi tới mức nào đúng không?

Tất nhiên, cũng không thể phủ nhận những cố gắng của Vincent để giành được chúng nhưng việc có một máy bán tài nguyên giá rẻ vô hạn sẽ khiến cậu ta phụ thuộc vào sức mạnh hơn là tri thức.

Điều này vô tình làm giảm đi sức cuốn hút của câu chuyện, nhất là đối với tôi - tác giả của chính tiểu thuyết này.

' Có lẽ mình nên làm gì đó... '

Việc tước đi một số ' công cụ gian lận ' của anh ta cũng không phải một ý tồi nhưng chúng sẽ không được hiệu quả cho lắm vì anh ta đã có tất cả những kỹ năng cần thiết từ đầu câu truyện.

Cho nên để mạnh hơn, Vincent cũng không quá cần những kỹ năng khác mà thay vào đó anh ta chỉ cần phát triển những thứ sẵn có.

Nhưng đối với vũ khí thì khác, Vincent cực kỳ cần những vũ khí xứng tầm và đủ mạnh để hỗ trợ anh ta xuyên suốt mạch truyện.

Và hầu hết chúng đều xuất hiện từ giữa câu chuyện trở đi.

Với cơ thể hiện tại của tôi, việc thêm một số kỹ năng cũng không quá cần thiết vì tôi đã đủ tiêu chí để làm một nhân vật ngoài lề tiêu chuẩn.

Tôi không dám can thiệp quá nhiều vào cốt truyện vì mọi thứ bây giờ đã khác với trước kia, tiểu thuyết này đã biến thành thực tại và những hiệu ứng cánh bướm cũng tồn tại với nó.

Có quá nhiều biến số không thể lường trước nếu một hành động nhỏ của tôi đi lệch so với những thiết lập ban đầu.

" Haiz… Mình cần rửa mặt một chút. "

Tiếng vòi nước róc rách chảy ra từ bồn rửa mặt là thứ duy nhất đọng lại trong căn phòng, vuốt khuôn mặt của mình bằng nước lạnh, tôi thoáng nhìn vào gương và bị sốc tột độ.

" Ai đây?! "

Một khuôn mặt điển trai xuất hiện trong chiếc gương khiến tôi giật mình.

Mái tóc dài, màu đỏ máu, làn da trắng nõn nà và khuôn mặt góc cạnh không tì vết.

Điều khiến tôi choáng ngợp hơn nữa chính là đôi mắt màu xanh lục tuyệt đẹp của chàng trai trong gương.

Khi tôi đưa tay lên sờ khuôn mặt của mình, tôi nhận ra hình chiếu trong gương không phải ai khác mà chính là tôi - một khuôn mặt hoàn toàn xa lạ.

Tuy nhiên, thông qua hình ảnh phản chiếu trong gương, tôi không thể phủ nhận rằng chính tôi là người đang điều khiển cơ thể khi mỗi lần tôi chạm vào mặt mình, hình ảnh phản chiếu cũng cho thấy thanh niên phản chiếu trong gương đang chạm vào mặt anh ta.

Không thể diễn tả cảm xúc hiện tại, có thể nói rằng nếu tôi có khuôn mặt này ở kiếp trước, tôi có lẽ sẽ không phải độc thân đến chết.

Trong lúc đang hoàn toàn bị mê hoặc bởi khuôn mặt tuyệt đẹp này, tôi sực nhớ ra cảm giác lúc thực hiện thử thách.

Ngay lập tức, tôi lột chiếc áo của mình ra và thứ đập vào mắt tôi là cơ bụng 6 múi hoàn hảo, cánh tay săn chắc cùng những đường nét gân guốc hiện rõ trên cơ thể.

" Cơ thể này còn tốt hơn những gì mình nghĩ! "

Những khối cơ bắp với tỉ lệ hoàn hảo tựa như một thứ trang sức tô điểm cho khuôn mặt quyến rũ chết người của tôi.

' …Vincent đẹp tới mức nào ta? Có bằng mình không vậy? '

Không khỏi cảm thán trước cơ thể đẹp tuyệt trần của mình. Tôi mới để ý căn phòng của mình tử tế đến mức nào.

Nó được trang bị những vật dụng cơ bản bao gồm một chiếc giường trắng sạch sẽ, một chiếc bàn rộng rãi bằng gỗ cũ kỹ, một tủ quần áo cao và một phòng tắm nhỏ.

"Thực sự, nó tốt hơn mình nghĩ khá nhiều. "

Ting!

Một tiếng chuông êm tai phát lên bất chợt.

Đó là chiếc drone cá nhân của tôi - nay đã được xếp gọn thành một chiếc thẻ sinh viên có thể nắm vừa vào lòng bàn tay, đang nhắc nhở tôi về một thông báo đáng chú ý.

[Bảng xếp hạng học viên toàn trường đã được cập nhật! Vui lòng kiểm tra thông tin của cá nhân bằng cửa sổ trạng thái!]

' Cửa sổ trạng thái? '

" Woa!! "

Khi vừa đọc thầm trong đầu cụm từ khoá, một màn hình xanh hiện ra trước mặt tôi, thứ này khác hoàn toàn với hệ thống trong không gian ảo mà tôi đã thấy lúc trước.

=======

ID người dùng: Ace Oliver

Tuổi : 18

Hình ảnh : (Hình ảnh ba chiều của tôi)

Chương trình : Chương trình anh hùng Năm Nhất

Xếp hạng trường : 5079 / 6634

Tiềm năng : Hạng A

Nghề nghiệp: Kiếm sĩ \ Hỗ trợ

======

Chiếc thẻ sinh viên tự lắp ghép thành một thiết bị hình chiếu ba chiều nhỏ gọn nằm vừa trong lòng bàn tay tôi.

" …Công nghệ thật tuyệt. "

—---------

Đặt chân ra khỏi ký túc xá, tôi cảm thấy một làn gió nhẹ dễ chịu lướt qua mình.

"Fuuu...thật sảng khoái!"

Duỗi thẳng tay, tôi đi thẳng tới lớp học. Học viện sẽ bắt đầu chương trình chính khoá sau hai tuần nữa nên tôi sẽ phải học chương trình vỡ lòng trong ít nhất một tuần.

Một điểm đặc biệt của Frontline là các lớp được phân chia theo màu sắc và các khoá được chia theo bậc. Ví dụ, lớp Lục - Bậc 1 là lớp mà tôi đang học.

Khi tạo nên một hệ thống như vậy, tôi cũng không nghĩ quá nhiều về nó. Không có một ý nghĩa sâu xa nào ẩn chứa sau sự phân chia này, chỉ đơn giản là tôi lười đặt tên với những con số.

Tôi đoán rằng thời điểm hiện tại, sức mạnh tổng thể của Vincent đã xếp hạng E và gần chạm đến hạng D, đó là một đẳng cấp khác so với tên hạng G như tôi.

Vậy nên việc tôi ngồi chung một lớp với những thiên tài và Vincent là bất khả thi.

Tuy học viện nói rằng sẽ phân chia học sinh một cách ngẫu nhiên, nhưng đối với những cá nhân đặc biệt thì lại khác.

Hơn nữa, sẽ thật tội nghiệp khi cố nhét một chú gà vào chiếc chuồng chứa đầy những con cọp háu đói.

Có rất nhiều đặc quyền khi trở thành sinh viên của Frontline, và một trong số đó là bạn có thể sử dụng miễn phí tất cả các phương tiện giao thông công cộng giống như cách tôi đang làm bây giờ.

Phải, tôi phải dùng phương tiện giao thông để đi tới trường trong chính khuôn viên của nó.

Ai bảo tại trường quá to đi?

"Đây là thẻ của tôi"

Đưa thẻ sinh viên của tôi cho người phụ nữ ở phòng vé trong khi tôi kiểm tra bản đồ của nhà ga

"Ồ? Em là học viên khóa mới sao?! "

Ngạc nhiên liếc nhìn tấm thẻ, cô bán vé ngồi thẳng dậy và cẩn thận nhìn tôi. Ánh mắt sắc lẹm của tôi ta quét một vòng từ đầu đến chân khiến tôi cảm thấy ớn lạnh.

Tính ra thì ngay cả tôi cũng không khỏi bất ngờ với chính bản thân mình chứ đừng nói là cô ta. Chiều cao lý tưởng 1m85, khuôn mặt trẻ trung điển trai, mái tóc đỏ rực nổi bật cùng với thân hình vạm vỡ cân đối.

Điểm trừ duy nhất có là hai vết bỏng nhỏ trong lòng bàn tay của tôi, không hiểu sao chúng đều xuất hiện trên cả hai bàn tay.

Có vẻ nhân vật này cũng từng trải qua biến cố với lửa giống tôi.

"Vâng ạ."

"Oh! Thực sự cô hoàn toàn không biết thế hệ ngày này phát triển như thế này đấy."

"Haha… Cũng may là vậy ạ! Nếu nhân loại mà thụt lùi thì sẽ chẳng hay chút nào. "

" Quả thực là vậy… Xong rồi đó, sẽ có xe tới đón em trong 5 phút nên em có thể ngồi đây và chờ! "

" Em cảm ơn. "

" Chúc em có một ngày tốt lành! "

Liếc nhìn từ trên xuống dưới, cô gái chợt nở một nụ cười ma mị với tôi và đưa cho tôi chiếc thẻ sinh viên cùng một tấm vé.

"Cảm ơn chị! Hôm nay chị trông tuyệt lắm! "

' Cậu ta vừa gọi mình là Chị ư…? Lại còn khen mình nữa…Uwaa! '

Bỗng nhiên, đôi má của cô ta đỏ ửng cùng một tia sáng loé lên trong mắt của cô.

Tôi vừa nói gì không đúng sao? Trông cô ta quả thực cũng không quá trẻ nhưng cũng không quá già để gọi là ' Cô ' hay ' Bà thím ' .

Nên tôi quyết định xưng hô là ' Chị ' cho nó lành, có lẽ con người ở đây không thích như vậy lắm, tôi thực sự nên cẩn trọng với lời nói của mình.

Bíp-!

" Oh, xe tới rồi! Chào chị, em đi đây! "

Và cứ như vậy, ngay từ khoảnh khắc tôi bước lên chiếc xe bóng loáng cũng chính là lúc guồng quay của số phận bắt đầu.


CREATORS' THOUGHTS
TehGodlyMan TehGodlyMan

Thực sự xin lỗi vì đã không đăng chương nào trong vài ngày qua cho nên hôm nay sẽ có 2 chương để đền bù cho các bạn!

Nếu bạn đang tò mò về ảnh bìa thì đó là sức mạnh của AI đấy!

Như thể nó đọc được tôi đang nghĩ gì vậy. Dẫu sao thì, cảm ơn các bạn vì đã đọc!!

next chapter
Load failed, please RETRY

Weekly Power Status

Rank -- Power Ranking
Stone -- Power stone

Batch unlock chapters

Table of Contents

Display Options

Background

Font

Size

Chapter comments

Write a review Reading Status: C5
Fail to post. Please try again
  • Writing Quality
  • Stability of Updates
  • Story Development
  • Character Design
  • World Background

The total score 0.0

Review posted successfully! Read more reviews
Vote with Power Stone
Rank NO.-- Power Ranking
Stone -- Power Stone
Report inappropriate content
error Tip

Report abuse

Paragraph comments

Login