"A, Sora-chan!" A-chan vẫy tay ra hiệu cho Sora đi tới.
"Hơi muộn hơn bình thường chút nhỉ?"
"Hôm nay mình dậy muộn, xin lỗi nha A-channn." Và trong chớp mắt, Sora lao tới ôm chặt lấy A-chan. "Nào, cậu biết tối qua mình phải stream muộn mà."
"Mình sẽ đãi cậu bữa trưa sau, vậy nên làm ơn nhaaaaaa. Cậu nói muốn ăn Sushi đúng không? Chúng ta có thể đi sau khi ghi hình."
"Hầyyy, khỏi lo việc đó đi. Hôm nay cậu ngủ đủ giấc không?"
Chỉnh lại kính trong khi phớt lờ Sora đứng trước mặt cô, A-chan rõ ràng đã quen với việc cô nàng cư xử như vậy. Dù sao cô cũng đã dành nửa cuộc đời để đối phó với cô gái rắc rối này.
"Ơ...mình nghĩ là mình đã ngủ tầm 5 tiếng." Lè lưỡi
thật dễ thương, cô vòng tay qua eo A-chan, tựa đầu vào bộ ngực phẳng của A-chan. "Sau khi xong việc, mình sẽ ngủ đủ giấc nên đừng lo lắng nha, hehe. Nhân tiện, cảm ơn A-chan đã thiết lập stream 3D trước."
"Được rồi, được rồi, dù sao đó cũng là công việc của mình mà. Vậy nên hãy giải quyết chuyện này nhanh thôi."
"Được rồi." Gật đầu, Sora cuối cùng cũng buông tay khỏi A-chan. Cô phủi phủi bộ quần áo đã nhàu nhĩ do cọ xát cơ thể.
Trong khi đó, đứng ở bên cạnh, Anemachi cảm giác như thể mình là người thừa ở đây. Cô nở nụ cười ngượng nghịu khi bị phớt lờ hoàn toàn.
'Chà, mình là người mới ở đây, vì vậy không nên mong đợi nhiều.' Nghĩ thầm trong lòng, cô cảm thấy các tương tác giữa A-chan và Sora làm trái tim cô thật sự ấm áp.
Thật vui khi thấy mọi người hòa hợp với nhau.
"Ơ… Xin chào, tên tôi là Anemachi, rất vui được gặp chị, Sora-san." Và khi Sora chuyện trò xong với A-chan, Anemachi chào cô một cách lịch sự. "Tôi là quản lý mới của Hololive, rất vui được gặp chị."
"Á! A-Anemachi hả? Rất vui được gặp cậu!" Quên mất rằng những tương tác của cô với A-chan đang được dõi theo, Sora với đôi má đỏ bừng nhanh chóng tìm cách sửa chữa hình ảnh của mình. "Xin lỗi vì đã phớt lờ cậu nha, chỉ là mình rất vui khi thấy A-chan ở đây thôi. Tên mình là Tokino Sora. Rất vui được gặp cậu."
"Không sao đâu, tôi thấy chị và A-chan là bạn tốt đó. Hai người quen nhau lâu rồi à?" Gạt đi nỗi lo lắng của mình, Anemachi tò mò hỏi.
Sora khá xinh đẹp, Anemachi phải nói như vậy. Chắc chắn là girlfriend material cấp độ S. Kết hợp với bộ váy thời thượng, không có gì ngạc nhiên khi cô được chọn để trở thành Vtuber đầu tiên của Cover Corp.
Hai hàng mi của cô dài, dễ thương. Con ngươi màu nâu mang lại cảm giác vừa xinh đẹp vừa đáng yêu. Kiểu tóc đuôi ngựa của cô tràn đầy năng lượng, lan tỏa sự tích cực cho những người xung quanh.
"Ừ, chúng mình là bạn từ hồi trung học lận. Sau một thời gian, giờ chúng mình đã trở thành đồng nghiệp." Bây giờ đứng thẳng lên, Sora tiếp tục. "Số mệnh thật sự muốn chúng mình làm bạn của nhau."
Sora nói một cách trêu chọc, tuy nhiên A-chan lại phản đối.
"Tất cả là do cậu đã kéo mình xuống cái hố này." Nhớ lại cái quyết định đã đưa cô đến với công việc khốn khổ này, A-chan không khỏi càu nhàu. "Đáng lẽ ngay từ đầu mình không nên tin cậu."
Mọi chuyện bắt đầu kể từ ngày Sora bắt đầu trở thành Vtuber của Cover Corp, theo một chương trình tách biệt với Hololive.
"A-chan! Cậu có muốn trở thành quản lý của mình không?"
Bên trong quán cà phê, cả hai đang tận hưởng một buổi chiều bình thường như thường lệ, uống trà và ăn đồ tráng miệng.
Và ở đó, Sora hỏi A-chan với ánh mắt mong đợi câu trả lời của cô bạn.
"Quản lý? Không, mình không muốn ở bên cậu thêm mấy năm nữa đâu. Và mình nghe nói công việc quản lý là một công việc rắc rối." Lắc đầu nguầy nguậy, A-chan không hề có hứng thú với chuyện đó.
"Nào! Cậu cũng đang có ý định bỏ công việc hiện tại đúng không? Sao không đến làm việc với mình?" Phồng mặt lên, Sora cố gắng thuyết phục cô ấy. "Nó sẽ rất thú vị đó, mình đảm bảo luôn."
"Không, không đời nào mình bị lừa thêm đâu. Lần cuối chuyện này xảy ra, cậu đã lừa mình lên làm Hội trưởng Hội học sinh, nói thẳng ra là chẳng có gì vui." Nhấm nháp tách trà trước mặt, A-chan quả quyết.
"Làm ơn đi, mình muốn cậu làm quản lý của mình." Sora lại cầu xin.
"KHÔNG." A-chan bình tĩnh từ chối cô.
"Mình hứa sẽ cư xử đúng mực khi làm việc với cậu! Mình thậm chí sẽ tặng cậu bộ sưu tập đĩa CD mà cậu đang rất muốn." Sora cố gắng hối lộ cô nàng.
"Mình thực sự không muốn chúng nữa." Đó là lời nói dối, A-chan thực sự gần như đã chấp nhận lời đề nghị ấy nếu cô không tự kiềm chế bản thân.
Nhưng cô biết mình sẽ phải hối hận nếu còn tin tưởng cô nàng này một lần nữa.
"Thật sao...?" Nhận thấy bạn mình đã quyết tâm từ chối, Sora liền im lặng.
"Nhưng...Nhưng..." Cảm thấy do dự, Sora quyết định cho nổ một quả bom. "Mình, mình-"
"Nhưng mình thấy cô đơn khi không có cậu..." Với những giọt nước mắt rơi xuống bàn, Sora cúi đầu xuống, giấu đi khuôn mặt của mình.
"Mình...chỉ muốn được ở bên cậu...Có phải như thế là đòi hỏi quá nhiều không?" Với giọng nói nhỏ nhẹ, những âm thanh nghẹn ngào như sắp khóc bắt đầu phát ra từ Sora.
"Thật khó khăn khi phải làm việc một mình trong một môi trường xa lạ, và phải làm việc với những người không hề quen biết."
Tiếp tục lấy tay che mặt, Sora cố giữ cho mình chỉnh tề.
Trong khi đó ở đối diện Sora, A-chan vẫn im lặng.
'Cô nàng này... lại đang cố lừa mình à." Não sử dụng nhiều glucose đến mức báo động, A-chan cố nghĩ cách thoát khỏi tình huống này.
A-chan có thể nhìn thấy nụ cười giấu sau hai bàn tay của Sora, chân cô nàng còn đung đưa một cách thích thú, và hiện có một lọ thuốc nhỏ mắt được giấu trong túi áo của cô.
Sora, là một kẻ lừa đảo.
Nhìn nhanh xung quanh, khách hàng đang bắt đầu thì thầm với nhau về câu chuyện của họ.
"Mẹ ơi, sao chị gái ấy lại khóc vậy?" Một cô bé hỏi mẹ mình khi nhìn cảnh tượng đó.
"Vì một người trong số họ không muốn làm việc với người kia, tình bạn rốt cuộc không chắc bền lâu đâu." Người mẹ vỗ nhẹ đầu cô bé và thuật lại hiện thực tàn khốc trước mắt. "Hãy cẩn thận, tình bạn là thứ rất mong manh dễ vỡ trong thế giới người lớn."
"Ồ... Có lẽ con cũng không nên dựa dẫm quá nhiều vào bạn mình nhỉ? Nếu không thì sẽ có một người như chị gái đằng kia bỏ rơi con trong tương lai." Gật đầu đồng tình, cô gái nhỏ quyết định trở thành con sói đơn độc suốt quãng đời còn lại.
"..." Đừng làm mình cảm thấy tội lỗi chứ, chết tiệt.
"Vậy là cậu thực sự không muốn làm việc với mình phải không?" Như để xác nhận với A-chan, Sora hỏi lại lần cuối. "Ừ, mình hiểu rồi, dù sao thì mình cũng là một người bạn tồi mà..."
'Nếu cậu thực sự hiểu sao lại làm ra khuôn mặt như thể đang bị bắt nạt vậy!?' Kìm nén cảm xúc, A-chan cố cứu vớt danh tiếng của mình trong quán cà phê này.
"Ahem, mình không phản đối khi làm việc với cậu, nhưng mình thực sự không phù hợp với công việc như vậy. Và mình nghi ngờ liệu công ty của cậu có chấp nhận một người không có bất kỳ kinh nghiệm nào trong-"
"Đừng lo lắng, cậu có thể đăng ký một vị trí tạm thời và xem xét nếu mình thấy phù hợp mà!" Ngắt lời cô bạn, Sora bắt đầu ra đòn chốt hạ. "Chỉ có mấy tháng thôi, nếu không thành công thì cậu có thể bỏ việc sau đó cũng được!"
"Urgh..." A-chan cắn răng, biết rằng mình đang bị dụ vào bẫy.
"…Chỉ vài tháng thôi đấy." Biết mình sẽ không thể trốn thoát nữa, A-chan cuối cùng đã chịu thua trước áp lực của tất cả khách hàng trong quán cà phê.
"Nếu công việc thực sự không phù hợp, mình sẽ nghỉ việc ngay lập tức." Như để thuyết phục bản thân, A-chan nêu điều kiện của mình.
"Thật sao!? Teehee! Mình biết cậu sẽ không từ chối mà A-chan!!!" Trong sự vui mừng khôn xiết, Sora lập tức ôm lấy A-chan đang ngồi bên kia bàn. "Tin mình đi, cậu sẽ không hối hận khi làm việc ở đây!"
Và thế là họ sống hạnh phúc mãi mãi về sau.
"Và thế là cuộc đời khốn khổ và đau đớn của tôi bắt đầu từ đó." Vẫn hối hận vì quyết định ngày hôm đó, A-chan hy vọng mình có thể sắm được một cỗ máy thời gian nếu có thể.
Sora không bao giờ cho cô cơ hội rời bỏ công việc này, bất cứ khi nào cô muốn nghỉ việc, Sora luôn tìm cách giữ cô ở lại.
Có lẽ chết thực sự là cách duy nhất để thoát khỏi đây.
"Hehe… Có lẽ nếu mình ra ngoài đường và bị xe tải cán cho thì mình sẽ được isekai… Ừ, nghe có vẻ không phải ý tưởng tồi, miễn là thoát khỏi thế giới khắc nghiệt này. Trong trường hợp tệ nhất, mình có thể sẽ yên nghỉ ngàn thu luôn…"
'Chị đừng có đi tự hủy kiểu đó chứ!' Nghe câu nói của A-chan, Anemachi không khỏi lo lắng về trạng thái tinh thần của cô gái này.
"Không tệ đến thế đâu! Đừng làm xấu đi hình ảnh của mình như vậy chứ A-chan!" Nghe thấy A-chan lại cố hạ thấp uy tín của mình, Sora bắt đầu biện minh. "Nó không thể tệ đến mức đó đâu, đúng chứ? Trong thâm tâm mình luôn biết cậu muốn làm việc với mình mà!"
"Làm như mình muốn lắm vậy!" Bị kích động, mặt A-chan bắt đầu đỏ lên vì tức giận. "Thanh xuân của tôi, tuổi đôi mươi của tôi đều bị hủy hoại bởi người phụ nữ chết tiệt này! TRẢ LẠI CUỘC SỐNG CHO TÔI!"
"Đừng bận tâm, đó là cách hai người này thường nói chuyện." Khi Anemachi muốn ngăn hai người kia cãi nhau, một nữ nhân viên gần đó đã ngăn cô lại. "Cứ để họ yên nhé, cậu có thể làm công việc của mình được rồi, chúng tôi sẽ lo phần việc của buổi stream 3D từ bây giờ."
"Ồ-ồ..." Gật đầu, Anemachi nhìn về phía hai cô gái hiện đang tranh cãi nảy lửa.
'Nhưng liệu họ có thực sự ổn không đấy?' Anemachi vẫn đang nghi ngờ, A-chan thỉnh thoảng sẽ trở nên điên loạn nếu bị căng thẳng quá mức.
Ừm, hai người này thực sự là bạn tốt nên có lẽ A-chan sẽ không làm chuyện gì quá nghiêm trọng đâu.
...Phải không đó?
Nghĩ trong đầu, Anemachi quyết định để hai người lại một mình và đi làm công việc thường ngày. Rốt cuộc, cô nên bắt đầu dọn dẹp văn phòng mới trong khi còn chút thời gian nghỉ.
Ồ..., với lại ở nhà Suisei vẫn còn đang giận, có lẽ cô nên nghĩ cách gì đó để xoa dịu em ấy.
Mà Suisei thích cái gì ấy nhỉ?