Đôi khi Anemachi thắc mắc tại sao Chúa lại cho cô chuyển sinh sang thế giới khác, đặc biệt lại là chuyển sinh thành nữ.
Đó là một cảm giác kỳ lạ, không chỉ là việc mất đi... "cái đó", mà còn là việc phải đối mặt với chu kỳ kinh nguyệt và luôn vô thức lo lắng về ngoại hình của mình. Nữ giới khá khác biệt với nam giới, cả về thể chất lẫn tinh thần.
Nhưng hơn thế nữa, cô lại chuyển sinh thành một người bình thường, không có kiến thức hay sức mạnh đặc biệt nào, làm việc theo giờ hành chính như bao người trưởng thành khác.
Anemachi phải nói rằng việc chuyển sinh này khá nhàm chán.
Ừm, ngay từ đầu thì cô cũng không có quyền lựa chọn, và làm việc ở Hololive ít nhất cũng khiến cô hài lòng ở một khía cạnh nào đó.
"Anemachi-san, cậu có thể giúp tôi liên hệ với Yuichi Sensei để hỏi về cái banner quảng cáo cho Sora-san không? Nói với anh ta rằng nếu anh ta không thể hoàn thành trong vòng 3 ngày, chúng ta sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tìm một artist khác để thay thế. "
"Được rồi A-chan, tôi làm ngay đây." Trả lời ngay lập tức, Anemachi nhấc điện thoại trên bàn lên để gọi cho anh chàng artist đang chậm tiến độ. Anemachi đã vào công ty được một tuần và đã làm quen với môi trường công việc ở đây. Và thành thật mà nói, khối lượng công việc thực sự không hề nhỏ.
Công việc hậu cần của một công ty quản lý thần tượng ảo không hề dễ dàng. Và nếu không có sự quản lý và hệ thống một cách phù hợp thì thật khó để hoàn thành công việc.
Bạn muốn thu âm một album mới? Bạn muốn ghi âm nó ở đâu? Ai sẽ sáng tác bài hát mới? Bài hát sẽ được trình bày như thế nào? Bạn muốn phong cách như thế nào? Có bao nhiêu nghệ sĩ tham gia vào quá trình thực hiện MV? Liệu nó có được thương mại hóa? Ngày phát hành sẽ là khi nào? Liệu có xung đột với lịch trình của các talent khác không?
Đây là lý do tại sao họ có lịch trình làm việc chặt chẽ. Và việc kiểm soát mọi thứ không hề dễ dàng như người ta tưởng.
"Vâng, vâng. Tôi hiểu việc này thật khó khăn, nhưng anh đã có rất nhiều thời gian trước đó rồi... Chúc anh may mắn, được rồi, tạm biệt." Cúp điện thoại, Anemachi thở dài vì sự chậm tiến độ của người artist.
"A-chan, Yuichi Sensei nói rằng anh ta sẽ cố gắng hoàn thành trong vòng 3 ngày, nhưng anh ta không thể đảm bảo gì cả."
"Chết tiệt, được rồi, cậu quay lại làm việc của mình được rồi." Thở dài trước kết quả này, A-chan chỉ có thể hy vọng cái banner sẽ đến đúng hẹn.
"Nhân tiện, hãy lưu ý rằng sẽ có vài cuộc gọi đến sau, một số studio muốn được sắp xếp để đến thăm văn phòng của chúng ta, họ đã email trước rồi."
Gật đầu, Anemachi ghi chú về những cuộc gọi có thể xảy ra và tập trung vào chiếc máy tính trước mặt, hiện chứa đầy các bản in và dữ liệu, một công việc nhàm chán nhưng vô cùng cần thiết.
Nhưng nếu ta nhìn đủ gần, ta có thể thấy một trình duyệt dường như không liên quan đến công việc, một trình duyệt đang hiển thị hình ảnh một cô gái anime đang di chuyển xung quanh.
"Nya-hello~Sakura Miko desu!" Và với nụ cười tràn đầy năng lượng, Miko chào tất cả những người đang xem trực tiếp và bắt đầu buổi stream với nguồn năng lượng bùng nổ.
Đúng vậy, Anemachi đang xem stream của Miko trong khi làm việc. Nhân tiện, đây là do A-chan gợi ý, vì Anemachi là quản lý của Miko. Tất nhiên, cô vẫn phải hoàn thành các công việc trong ngày, nhưng cô được khuyến khích theo dõi kênh phát sóng của các talent thường xuyên nhất có thể.
Cô nhấm nháp ly cà phê rẻ tiền trên bàn làm việc được cung cấp như một món giải khát, thứ chắc chắn không phải để rút cạn chút năng lượng cuối cùng của nhân viên, Anemachi vừa làm việc vừa lo lắng theo dõi buổi stream của Miko, hy vọng mọi chuyện sẽ ổn.
Miko đã tạm nghỉ một thời gian ngắn kể từ vụ tai nạn mấy hôm trước, và hôm nay là buổi stream trở lại của cô. Với khoảng 500 người xem đang dõi theo cô nàng Miko, Anemachi thực sự hy vọng sẽ không có chuyện gì xấu xảy ra.
Một số cơn đau không dễ lành như vậy.
"Xin lỗi mọi người về sự gián đoạn đột ngột. Tui phải nghỉ stream vì vấn đề sức khỏe về cả tinh thần và thể chất, nhưng tui đã trở lại rồi! Tui hy vọng mình không khiến các bạn phải lo lắng quá nhiều." Di chuyển model của mình trong khi nói chuyện, Miko nói như thể chỉ chút chuyện nhỏ đã xảy ra.
Tuy nhiên, Anemachi biết rằng stream này rất có thể sẽ không xảy ra nếu A-chan không nhờ cô đến nhà Miko.
Gạt bỏ suy nghĩ tiêu cực, Anemachi đặt màn hình có stream của Miko vào góc khi tiếp tục làm việc khác.
Cứ thế, thời gian trôi qua khi Anemachi hoàn thành công việc của mình. Văn phòng vẫn ồn ào như thường lệ, A-chan đi gặp khách hàng, đồng nghiệp đi ngang qua bàn cô ấy để đưa tài liệu quan trọng...
"À, cuối cùng thì…" Anemachi vươn vai, cuối cùng cũng hoàn thành công việc được giao. "…Huh, đã muộn thế này rồi."
Nhìn đồng hồ, cô thấy đã gần xế chiều rồi. Vậy mà Anemachi vẫn chưa ăn trưa.
"Anemachi-san, có muốn tụi tôi đặt đồ ăn cho cô không? Tụi tôi vừa mới ăn trưa xong rồi." Nhận thấy Anemachi cuối cùng cũng được tự do, một nữ đồng nghiệp muốn giúp đỡ cô.
"Uhmm...Không sao đâu, tôi tự giải quyết được." Nhẹ nhàng từ chối đề nghị với nụ cười lịch sự, Anemachi muốn tự mình làm việc đó hơn.
"Sao cậu không mang thứ gì đó đến cho Miko-san và ăn cùng cô ấy? Dù sao thì công việc của cậu cũng xong rồi." Đó là lúc A-chan đột nhiên xuất hiện, vừa mới giải quyết xong những vấn đề còn dang dở. "Việc còn lại chúng tôi sẽ lo, cậu có thể thảo luận với cô ấy về lịch trình tháng này của cô ấy nữa."
"Nhưng tất cả mọi người sẽ ổn chứ?" Tuy nhiên, Anemachi nghi ngờ liệu họ có thể tự mình giải quyết được mọi việc không. "Tôi vẫn thấy hàng núi công việc chưa hoàn thành..."
"Đừng lo lắng, chỉ cần dành chút thời gian cho Miko-san thôi, streaming cũng mệt mỏi lắm." Tuy nhiên, A-chan lại đảm bảo một lần nữa. "Và dù sao đây cũng là công việc của cậu, trò chuyện với những talent, việc còn lại hãy để chúng tôi lo."
Và do đó, Anemachi một lần nữa được đưa đến nhà Miko.
"Miko-san! Là Anemachi! Chị mua đồ ăn trưa cho em đây."
Nhấn chuông, Anemachi nói qua cửa, biết rằng Miko vừa kết thúc buổi stream vài phút trước. "Miko-san! Em có đó không?"
"Đ-đến đây! Chờ em một chút!" Và không giống như lần trước, Miko trả lời Anemachi chỉ trong chớp mắt.
"Xin lỗi đã để chị phải đợi, Anemachi-san!" Miko mặc áo phông quần đùi chào Anemachi đang đứng ngoài cửa.
Với mái tóc dài buộc đuôi ngựa, Miko rõ ràng rất ngạc nhiên trước chuyến thăm của Anemachi, thể hiện qua đôi mắt mở to của cô.
"Ừ, mang bữa trưa cho em này, cho chị vào nhé? Thời tiết hôm nay khá nóng." Giơ chiếc túi nhựa trong tay lên, Anemachi mỉm cười hỏi. "Em vừa kết thúc stream phải không? Giờ chắc em đang đói lắm."
"Ồ, ừ. Chị vào đi." Với cảm xúc phức tạp và nụ cười lịch sự, Miko chào đón Anemachi vào nhà và dẫn cô vào phòng khách. "Chị thích trà hay cà phê?"
"Trà xanh, cảm ơn em."
Ngay sau đó, Miko quay lại với hai tách trà trên tay.
"Trà của chị đây. Nhân tiện, cảm ơn Anemachi-san đã mang bữa trưa cho em, nhân tiện chị có gì vậy?" Đặt trà lên bàn, Miko tò mò nhìn chiếc túi.
"Ồ, thực ra chỉ là một ít onigiri thôi. Chị mang khá nhiều vì chị không chắc em thích loại nào. Đây, lựa một ít đi." Trả lời xong, Anemachi cho Miko xem túi đựng onigiri.
"Hmmm...em sẽ lấy cá hồi và trứng, cảm ơn chị."
Và khi đã ổn định chỗ ăn trưa, cả hai bắt đầu làm quen với nhau.
Rốt cuộc họ sẽ phải làm việc với nhau nhiều hơn trong tương lai, một mối quan hệ tin cậy sẽ giúp cả hai dễ dàng hơn nhiều.
"Thành thật mà nói, em không hề mong đợi chị đến, nhưng em đánh giá cao điều đó." Miko cảm ơn Anemachi trong khi miệng đang nhai, một lần nữa cô cảm thấy thích thú trước sự đồng hành của Anemachi. "Ăn một mình thực sự khiến người ta nhiều lúc cảm thấy cô đơn."
"Ahaha, dù sao đó là một phần công việc của chị khi chăm sóc sức khỏe cho em thôi, nên đừng lo lắng." Và với nụ cười, Anemachi đáp lại Miko. "Vậy buổi stream của bạn thế nào? Chị thấy khá nhiều người tham gia buổi phát sóng vừa rồi."
"Ừm, có rất nhiều người ở đó để ủng hộ em...Thành thật mà nói, em không ngờ điều đó lại xảy ra." Niềm vui hiện hữu tỏa ra từ Miko khi cô biết mọi người đang ủng hộ mình. "Chị có thể không biết điều này vì chị là người mới, nhưng việc biến mất một thời gian thực sự đã ảnh hưởng đến tiến độ em đã đạt được cho đến nay, như thế là mất đi người xem dễ như chơi đó."
"Ở buổi stream cũng có vài kẻ đi troll... Nhưng đó không phải vấn đề quá lớn."
"Troll? Họ đã làm gì vậy?" Anemachi nhướng mày, cô không biết tình hình trong thanh chat như thế nào.
"Không biết họ đến từ đâu, chỉ phàn nàn rằng em đã làm người hâm mộ thất vọng vì nghỉ ngơi mà không có bất kỳ thông báo nào." Miko lắc đầu, bị troll không phải chuyện gì mới mẻ, nhưng cô không bao giờ quen được với việc đó. "Nhưng số lượng chỉ có một ít thôi, cũng không có gì đáng lo ngại cả."
"Chị hiểu rồi... bị troll hả?" Nhấp một ngụm trà, Anemachi trầm ngâm suy nghĩ.
Bị troll là thứ mà mọi streamer đều phải đối mặt. Và thành thật mà nói, không có nhiều cách để giải quyết nó.
Cho đến bây giờ, tất cả những gì Anemachi phải giải quyết đều ở khía cạnh hậu cần của Hololive, đều là những công việc Anemachi đã quen thuộc, mặc dù không hề dễ dàng. Nhưng khi nói đến vấn đề công khai... đó lại là chuyện khác.
'Ờm, bây giờ nó không còn là vấn đề lớn nữa nên chúng ta có thể cứ để như vậy. Moderator chắc có thể xử lý chuyện này mà không gặp vấn đề gì.' Tuy nhiên, khi Anemachi đang suy nghĩ, khuôn mặt Miko lại tràn ngập sự do dự.
"Nè Anemachi-san, về chuyện xảy ra tuần trước, chị có muốn biết lý do không?"
"Hmm? Ô-ồ..." Và khi Anemachi trở về từ những suy tư của mình, cô trả lời theo bản năng. "C-Chắc chắn rồi."
"Hứa với em là chị sẽ không nói cho ai biết nhé?"
Thở dài, Miko tiếp tục.
"Chà, em chỉ cảm thấy mình nên nói cho chị biết lý do vì từ giờ trở đi chúng ta sẽ làm việc với nhau. Và... rốt cuộc thì chị đã cứu mạng em." Sau một lúc im lặng ngắn ngủi, Miko tiếp tục. "Lý do thực sự khá ngớ ngẩn, xin chị đừng cười."
"Ừm... Thực ra chỉ là... em bị bạn trai bỏ thôi..."
đây chỉ là fanfiction thôi nha...