Ở gần Khôi Tinh giới, có một ngôi sao một hoang vu.
Nơi này tĩnh mịch, hoang vu, không hề có thứ gì, chỉ có hư không kéo dài không thôi .
Mà ngay ở nơi này, lúc này có một bóng người dừng lại.
Thiên Kình!
Ngôi sao không lớn, nhưng cũng có chu vi vạn dặm, khắp nơi đều là hạt cát, không hề bắt mắt chút nào, hắn ngồi xếp bằng ở này đã có trăm năm.
Sau khi thành tựu Nguyên Thần, tuổi thọ hầu như vô tận.
Thời gian trăm năm đối với hắn mà nói, đã là một đoạn năm tháng dài dằng dặc.
Còn đối với một vị Nguyên Thần Chân Nhân mà nói, chỉ là một đoạn thời gian bế quan không dài lắm.
Có điều tuy nói như thế, bị vây ở nơi đây có tới trăm năm, sắc mặt của Thiên Kình vẫn rất khó nhìn.
Nhưng hắn như rời đi nơi đây, vượt qua Tinh Hà đi vào tiểu thế giới khác, lại càng không biết sẽ lãng phí bao nhiêu năm đi đường!
So sánh ra thì hắn tình nguyện ở chỗ này ở chờ một chút.
Chờ một khả năng chuyển biến tốt!
"Vù..."