Download App
72.22% HỎI GIÓ(Tùy bút) / Chapter 13: Chương 14. Thôi Những Cơn Gió

Chapter 13: Chương 14. Thôi Những Cơn Gió

   Hôm nay, bầu trời thật đẹp...Đẹp như lúc cậu còn ở bên tôi vậy. Nhưng lúc trước là chúng ta cùng ngắm còn bây giờ chỉ còn mình tôi đưa mắt nhìn bình minh đang dần lên tiếp tục những ngày dài không bao giờ kết thúc.

   Người ta vẫn hay nói, về đêm con người đều đột nhiên cảm thấy buồn một cách kì lạ. Suy nghĩ rất nhiều thứ mặc dù ban ngày họ không thích nghĩ nhiều như thế. Họ nghĩ rất nhiều nhớ rất nhiều về tuổi thơ họ, tình yêu của họ, cuộc sống của họ. Có người sẽ khóc, có người cũng chỉ biết cười trừ cho những năm tháng đã qua cứ từ từ chậm rãi như thế .

  Về đêm cũng là lúc họ bắt đầu biết trân trọng mọi thứ nhưng cũng là lúc con người biết trân trọng mọi thứ thời gian đều trôi đi rất nhanh. Giá như biết trân trọng sớm hơn họ đã không mất nhiều đến thế.

  Từ khi gặp cậu tôi đã "lớn" lên thêm một chút, rất hay cười và cũng biết được một điều mà trước nay chưa bao giờ nghĩ tới. Biết được rằng trên đời này sẽ có một số chuyện dù biết là bất lực nhưng vẫn cố phải thực hiện bằng mọi cách chỉ mong rằng kì tích sẽ xuất hiện.

  Chúng ta gặp nhau vào một ngày đẹp trời mùa hạ xa nhau cũng ngày đẹp trời mùa hạ. Từ khi cậu đi tôi mới ngộ ra "nếu kì tích thật sự xuất hiện cậu sẽ không phải như vậy, một nghìn con hạt giấy mà tôi gấp lấy may mắn cho cậu cũng sẽ bay đi tìm cậu rồi"

  Đã 4 năm từ lúc sự cố tàu xảy ra. Cậu, tôi và mọi người đều bị dòng nước nhấn chìm. Lúc đó cậu đã nắm tay tôi, nói với tôi "Đừng sợ, cố gắng lên nếu chúng ta còn bình an tôi sẽ nói với cậu một chuyện quan trọng". Sự cố nắm đó người mất tích, người bị thương, người thì mất mạng thuộc về số đông, hơn một nửa .Số còn lại là may mắn vẫn còn sống, nhưng tôi tự hỏi may mắn của tôi là từ cậu hay do ông trời ban tặng.

   Tôi đã chờ cậu, thật sự rất rất lâu rồi cậu biết không? Còn cậu thì sao ngay cả lời hứa cũng không giữ nổi, lại đi chơi quên về rồi chứ gì? Đợi khi cậu về rồi tôi sẽ cho cậu biết tay xem còn dám đi chơi lâu vậy không.

  Tôi đã không còn là cô gái 16 tuổi, hoạt bát hay cười rồi. Ngày không còn cậu bầu trời năm ấy cũng chẳng còn xanh nữa. Tôi bây giờ đã 20,  có thể làm ra tiền nuôi sống bản thân mình và gia đình.

  Nhưng vẫn giống như cậu nói, tôi là cô gái cố chấp thích tự lập lần này nếu cậu biết tôi mua một căn nhà nhỏ gần biển rồi sống một mình không biết cậu sẽ thế nào? Người ta nói tôi bị vấn đề về tâm lí nhưng họ chẳng biết được thật ra tôi mong mình được gần cậu thêm một chút, vẫn hy vọng ngày nào đó kì tích sẽ xuất hiện mang cậu trở về từ biển xa lạnh lẽo.

  Mỗi sáng khi mặt trời vừa lên, mỗi chiều

khi mặt trời bắt đầu lặng tôi đều ra biển chờ cậu chờ trong vô vọng, chờ một điều dù biết sẽ không thể xảy ra. Dang tay đón những cơn gió lạnh đến thấu xương dù biết dễ bị cảm vì tôi mong rằng trong những đợt gió lạnh ấy có hơi ấm của cậu. Chắc chắn có?

  Cậu đi lâu như thế lại không mang quần áo nhiều chắc lạnh lắm nhỉ? Cậu đúng là rất vô tâm. Bỏ gia đình đau buồn sinh bệnh ở nhà rong chơi không về, cậu còn biết lo lắng không vậy? Cậu rất biết làm người ta bận tâm đấy.

  Tôi.  Không bạn trai, không chơi đêm, không đi mua sắm, ăn khuya...rất nhiều thứ không giống với những cô gái khác. Cũng lạ thật tôi sống như vậy đến suốt đời sao? Cậu có mong tôi như vậy không ? Chờ cậu...mãi mãi!

  Nhiều lúc tự nhủ cậu đã không còn nữa rồi đây là sự thật, nhiều lúc vừa khóc vừa bước ra biển vừa nói với lòng cậu đã ngủ, một giấc thật sâu hoặc đã đến một thế giới khác không ánh đèn chói lóa của thành thị không tiếng xe ồn ào làm cậu cảm thấy phiền như mọi khi hoặc cậu là đang cố gắng tìm đường về nhà.

   Tôi không dám nói tạm biệt vì tôi mong chúng ta sẽ còn gặp lại, cậu có nghĩ như thế không?

   Tôi vẫn tin một ngày nào đó kì tích sẽ xuất hiện mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm... bao lâu đi nữa vẫn tin vẫn chờ như vậy. Dù ở nơi đó có lạnh lẽo thế nào cậu cũng phải cười lên vui lên vì ở đây vẫn còn có tôi tin cậu sẽ trở về. Ngủ ngon nhé!Cậu mãi vẫn là người tài giỏi nhất cố gắng nhất,hoàn hảo nhất trong lòng tôi. Chờ cậu.


next chapter
Load failed, please RETRY

Weekly Power Status

Rank -- Power Ranking
Stone -- Power stone

Batch unlock chapters

Table of Contents

Display Options

Background

Font

Size

Chapter comments

Write a review Reading Status: C13
Fail to post. Please try again
  • Writing Quality
  • Stability of Updates
  • Story Development
  • Character Design
  • World Background

The total score 0.0

Review posted successfully! Read more reviews
Vote with Power Stone
Rank NO.-- Power Ranking
Stone -- Power Stone
Report inappropriate content
error Tip

Report abuse

Paragraph comments

Login