Những chuyện mà cô ta nói, cùng với đoạn ghi âm kia, nhất định đã khiến cô bị ám ảnh.
Vì Bạc Dạ Bạch cho nên cô lựa chọn cách ích kỷ một chút, không muốn đối mặt với sự thật kia.
Cũng vì thế cho nên, chuyện này cứ mãi cất giấu trong lòng, không cách nào có thể quên đi được.
Cho nên, khi mơ thấy mẹ, có lẽ cũng là vì bản thân cảm thấy vô cùng áy náy!
(Mẹ à... Xin lỗi mẹ... Con có lỗi với người...)
Tiến lên phía trước vài bước, Trì Vi không ngừng mở miệng nói xin lỗi.
Rõ ràng, cô luôn muốn biết sự thật, nhưng khi sự thật này bày ra trước mắt, bản thân lại không đủ dũng khí đón nhận.
Cũng vì Bạc Dạ Bạch, cô lựa chọn trốn tránh tất cả không muốn quan tâm đến nữa.
Nếu như mẹ cô còn sống, không phải nhất định sẽ cảm thấy vô cùng thất vọng sao?
Đúng lúc này, trong đầu hiện lên một hình ảnh khác.