Đã quá lâu không nhắc đến đồng bọn.
Hỡi ơi !
Sau hai ngày thằng Đức nó ốm sấp mặt thì tao cũng được thả đi học. Lúc thằng Đức cất xe, tao đã bay một phát vào trong lớp ôm em Khánh yêu dấu.
- Em Khánh !
- Ơ cu Thảooooo !
" bộp "
Một cú va đập thật mạnh khiến tao bật ngửa về đằng sau. Má thằng củ chuối nào chắn đường bố ?
- Thảo, Thảo không sao chứ Thảo ?
Đột nhiên người tao rợn lên một cảm giác tởm lợm. Thằng Quân Cường cờ hó gọi tên tao, sao nó khác thằng Đức bẩn gọi tao vậy ?
Ngẩng lên nhìn là nụ cười tỏa nắng nhưng tại sao tao lại thấy nó không bằng thằng Đức ? Tao ngồi đần mặt dưới đất đến lúc giật mình nhìn quanh. Mọi người đang nhìn tao như sinh vật lạ.
- Hai thằng đực rựa chúng mày đắm đuối nhìn nhau làm đếch gì thế ?
Thằng Khang lại gần xách tay tao dậy. Thật ra tao không có ý nhìn thằng Cường như thế, tao chỉ muốn so sánh tại sao tao với thằng Đức lại có ánh nhìn khác, với người khác lại không giống vậy.
Tao với tay lên bàn định lấy đà đứng dậy thì thằng Cường lại nắm tay tao lôi ngược vào lòng nó. Tao vung tay ra khỏi tay nó tiện theo đà đấm nó một cái, tao ghét bị đụng chạm như thế.
- Bỏ tay tao ra.
- Xin lỗi, Cường làm Thảo đau à ?
Quân Cường bị đánh ngơ ngác nhìn tao rồi hỏi. Đám con gái xung quanh thì thầm to nhỏ chửi mắng tao.
- Đã giúp cho rồi còn đánh người ta. Vô ơn.
- Tưởng đẹp thế nào hóa...
Thằng Khang đang đỡ tao, quay ngoặt mắng đám con gái.
- Chúng mày thì biết cái gì mà nói ? Có chồng rồi nó thế, ai ế như chúng mày.
Phát này tao và hội chị em đồng lòng, rút dép ném thằng Khang. Hội đồng thằng Khang xong, tao quay đầu nói xin lỗi với thằng Cường.
Thế đéo nào thằng đấy lại nắm tay tao, nhìn tao bằng ánh mắt tội lỗi.
- Thảo cho Cường biết Thảo đang giận Cường cái gì ?
- Không có, bỏ tay ra đi. Hai thằng con trai nắm tay nhau trông kì vãi.
Tao giằng tay ra, cảm giác khó chịu dâng lên. Tao ghét bị người khác đụng chạm đến cơ này sao ? Nhưng mà tại sao đám đồng bọn của tao, Khang hay Đức chạm vào để không có cảm giác này ?
- Thảo nói Cường mới thả.
Tao quay nhìn thằng Khang, rồi quay lại nhìn thằng Cường đầy khó xử. Thằng mọt sách này hôm nay có vấn đề à ?
Trong lúc tang gia à nhầm hai tao đang bối rối thì một vị thần xuất hiện. Đức nó bước vào lớp khiến tao giật cả mình. Giọng nó đã trầm giờ còn khàn nữa nghe thật đáng thương.
- Có chuyện gì ?
Tao giật tay ra khỏi tay thằng Cường rồi quay đầu nhìn Đức. Nó đang đeo khẩu trang, không rõ nó đang cười hay gì mà mắt nó đã híp lại.
- Chuyện là...
Cường giống như có cái động lực gì đó, túm lấy tay tao lôi ra ngoài. Mặc cho tao giật lại hay phản kháng, nó vẫn lôi bằng được tao ra nhà vệ sinh nam.
- Cường hỏi là tại sao Thảo lại tránh mặt Cường ? Còn seen tin nhắn không trả lời ?
- Mày có nhắn ?
Tao mới kì lạ nhìn Cường, từ hôm tao ốm đến giờ có thấy cái tin nhắn nào đâu ? Mà hình như là thằng Đức nó cầm máy tao, sao nó lại không cho tao biết ?
- Tao là người xóa tin nhắn.
Đức đứng ở phía cửa nhà vệ sinh nhìn vào. Tao nghe ra trong giọng nó một cái gì đấy rất là không bình thường. Cường buông tay khỏi tay tao, lại gần túm lấy cổ áo Đức mà xách lên.
- Tại sao mày lại làm vậy ?
Đức nó tựa đầu vào tường nhìn về phía tao, ánh mắt của nó giống như tia hồng ngoại soi người tao đến nóng cả người. Nó có vẻ không quan tâm thằng đang túm cổ mình là ai. Rồi đột ngột nó đổi ánh mắt, nhìn tao với vẻ con mẹ nó yêu thương.
- Tao không muốn mày tiếp tục làm phiền Thảo nữa.
Thằng Cường giật cổ áo thằng Đức, gồng mình hỏi nó ý như nó là tội đồ.
- Mày đã hỏi ý kiến của Thảo chưa mà dám làm vậy ?
- Tại sao tao lại phải hỏi Thảo trong khi chính Thảo đã bồi cho mày một cú đấm như thế ?
Nói xong thằng Đức nó hất tay của thằng Cường ra đi lại phía chỗ tao. Ánh mắt của nó dịu dàng đến khó cưỡng được. Nó đến gần, nhẹ nhàng kéo tay áo tao lên mà nói.
- Tay này của Đức, không được phép cho thằng khác nắm.
Nói xong thằng Đức mở nước kéo tay vào xoa xoa, kì kì giống như tay tao đang bẩn vậy. Rửa cũng rửa xong, lau cũng lau sạch.
Thằng Đức nó hướng tay tao về phía thằng Cường, rồi cúi đầu cởi khẩu trang ra và liếm lên tay tao một phát.
- Cái đệch thằng đầu dồi này. Tởm chết được.
Tao thấy nhồm nhột, liền đưa tay lên áo nó lau sạch. Mẹ cái thằng tởm lợn này, đừng liếm tao thế. Kinh chết đi được.
Thế mà Đức Bẩn vẫn túm được đầu tao, đưa lưỡi liếm lên tai tao. Đậu xanh rau má ! Sao mày có thể tởm lợm vậy ?
- Có muốn liếm thêm mặt nữa không ?
- Mày là chó à ? Ơ đậu mé, đang bị bệnh liếm cho lây nhau à ?
Tao đưa tay đẩy mặt Đức ra xa mặt tao. Nó mà lại gần rồi thè cái lưỡi của nó ra là chắc tao chết quá. Nhưng nó vẫn chu cái mỏ ra cãi cố với tao.
- Bệnh này là do hôn trán Thảo mà bị lây.
- Cái quần, né né tao vào lớp.
Chúng mày nghĩ tao nhịn chúng mày à ? Ơ tao nhỏ bé thế thôi nhưng cái sức của tao không thể nhỏ bé như vậy. Tao dơ chân sút vào giữa hai chân thằng Đức.
- Thảoooo ! Hỏng hàng tối lấy cái gì chơi ?
- Hàng tao có, cần gì của mày ? Cần của mày để đấu kiếm à ?
Thêm một cú tẩm xuống lưng Đức, tao ung dung cầm cổ áo nó kéo ra khỏi nhà vệ sinh. Đến lúc đi qua thằng Cường tao mới dừng lại một chút. Mặc dù không muốn phũ nhưng riêng thằng này tao có cảm giác không hề an toàn chút nào.
- Xin lỗi nhưng từ sau đừng nhắn tin cho tao nữa.
Lồng với tiếng của tao là tiếng trầm khàn của thằng Đức.
- Đừng quá phận.
Bất giác tao nhìn thằng Đức. Nó mỉm cười rồi đưa tay ôm eo tao rời đi để mặc cho Cường đứng ở đó.
....
- Chúng mày về rồi à ?
Thằng Khánh đang đứng ở cửa trực chờ, vừa thấy bọn tao là nó liền xông ra.
- Về rồi.
- Về chỗ nghỉ đi, Đức đi mua đồ nhé.
Nói rồi Đức vỗ vỗ lưng tao rồi quay ngoắt đi không kịp cho tao nói gì. Thằng Khánh kéo tao vào ghế, nhìn xung quanh rồi bảo.
- Mày với chó Đức yêu nhau à ?
- Mày điên à ?
Đến cả mẹ hôm trước cũng hỏi như vậy, bây giờ thằng Khánh cũng hỏi như vậy. Chúng bạn thấy tao giống như là yêu nó sao ?
- Sao nó ôm mày như vậy mày không đánh, thằng Cường sờ mày phát là mày đấm như đúng rồi vậy.
Tao cũng chẳng rõ nữa. Tao tặc lưỡi , chắc tại thằng Đức vẫn hay cư xử với tao như thế đi, cũng có thể là tao bị điên thật rồi.
- Ờ ai biết.
- Thằng Đức... mày trân trọng nó đi nhé. Còn thằng Cường có làm gì mày thì gọi tao, tao vả chết nó.
Khánh cầm tay tao, dặn dò như mẹ tiễn con về nhà chồng vậy. Mà mẹ cũng dặn là trân trọng thằng củ chuối này. Là sao ?
- Tại sao lại như vậy ?
- Vì Đức rất thích Thảo.
Tiếng thằng Đức bên tai, khiến tao không hẹn mà quay mặt nhìn nó. Vừa đúng tầm tao hôn lên má nó.
- A.. đệt. Cái thằng điên này.
Tao quay sang tát bép vào mặt nó. Đức nó cười kéo khẩu trang lên, vẻ mặt đầy sự khiêu khích nhìn về phía cửa.
- Ê Thảo, mày làm vậy là không được nhá.
- Đức, Đức làm lại cho tao quay.
Hai ba đứa con gái túm lại nhìn tao và thằng Đức, bọn này bị điên à ? Lúc mà tao đang ngơ ngác nhìn chúng nó thì Đức cầm tay tao lên và nói.
- Chụp đi.
Sự đụng chạm này sao nó khác với những cái đụng chạm của người khác vậy. Nó ấm áp và không hề có chút bài xích nào.
Mặt tao nóng lên, hô hấp cũng không ổn định. Thế là sau khi chúng nó chụp xong, tao rút tay ra rồi úp mặt xuống bàn.
- Thảo chóng mặt à ? Hay bị sao thế ?
Đức xoa xoa đầu tao, dịu dàng như vậy sao lại thích một đứa như tao ? Thằng Khánh bàn trên quay đầu xuống bảo.
- Đức này, mày đừng thả hường phấn. Cẩu lương này ném thẳng vào mặt tao đấy.
- Thảo nghe chưa ?
Tao giả điếc ngủ thẳng cẳng. Tày thằng Đức vẫn xoa đầu, còn giúp tao thoải mái hơn nữa. Tao ngủ đi mà miệng khẽ cười.
Ra là hạnh phúc luôn luôn bên tao.
.....
- Mày ngăn nó lại đi Đức.
Thằng Khánh thấy Đức đứng yên nhìn Thảo bị Cường lôi đi mà không khỏi khiếp hãi. Đức xoa đầu, tay cởi khẩu trang ra rồi xoa xoa môi bị sưng mà cười.
- Bình tĩnh đi Khánh, lần này tao không để giống lần trước đâu.
- Nhưng tao lo..
Thằng Khánh nháo nhào muốn nhảy ra cướp người bị đám bạn giữ lại. Đức mỉm cười, nó tựa đầu vào tường nhìn ngắm con người đang vùng vằng kia.
- Tao nói chuyện với phụ huynh rồi, lo cái đéo gì.
- Lỡ nó...
Mồm Khánh thiêng lắm, nên thằng Đức nó lấy ra trong túi một cái bánh bao nhét thẳng vào mồm thằng đấy.
- Mày nói thêm câu nữa tao bảo anh An bơ mày.
- ... âm ồm. ( câm mồm )
Khánh ngậm ngùi nhai bánh. Thôi chuyện của đôi vợ chồng để chúng nó giải quyết, bản thân chuyện tình cảm chưa xong.
Ơ mà sao môi thằng Đức đỏ thế nhề ? Còn bị sưng lên nữa. chẳng lẽ hôm qua chúng nó trả bài nhau thật ?
...