Download App
9.67% Sơ cửu của Lục Hào / Chapter 3: C3: Hoa đào đẫm máu

Chapter 3: C3: Hoa đào đẫm máu

Hạ Thần Phong ném bản báo cáo khám nghiệm tử thi đang cầm cho Tiểu Đao nhìn, Tiểu Đao nhìn mấy lần, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu.

"Nhưng mà, em không hiểu, chết còn chưa được nửa tiếng đồng hồ, mà người tài xế có thể đến ngay lập tức. Rõ ràng thời gian rất khẩn cấp, tại sao

kẻ giết người lại còn có ý ..dùng ô để đỡ thi thể, chẳng lẽ không muốn giấu đi? Nếu...chạy không kịp, có thể sẽ bị

phát hiện ra ngay..."

Đây cũng là điểm mà Hạ Thần Phong nghi ngờ, "Lục Dao nói tối qua luôn ở trong nhà. Qua kiểm tra hệ thống camera giám sát giao thông ở con đường đối diện với .Phòng trọ của cô ấy thì đã chứng minh lời khai của cô ấy

là thật, nên có thể loại cô ấy khỏi diện tình nghi."

Khi thả Lục Dạo ra, trong ánh mắt của Tiểu Đạo vẫn còn mang theo vẻ hoài nghi, "Lục Dao, trong khoảng thời gian

này cô không nên rời khỏi thành phố này, nếu như nghĩ ra bất kì manh mối nào, xin hãy liên hệ với chúng tôi.

Lục Dao ngẩng đầu lên nhìn, biết mọi chuyện ở đây đều là do cái người có vóc dáng cao to kia quyết định, "Mặc dù các anh có thể không tin tôi, nhưng những gì tôi nói trước đó đều là sự thật. Về cái chết của cô Trương, các anh có thể điều tra về nhữngngười mà cô ấy gặp gỡ gần đây, hôm qua chắc là lần đầu tiên côTrương và người đó hẹn riêng ở ngoài..."

Hạ Thần Phong nhìn Lục Dao,

"Ô? Vậy cô còn thấy được gì nữa

không?"

"Anh Phong..." Tiểu Đao cảm thấy khó hiểu bởi cách làm của Hạ Thần Phong, muốn ngăn cản, nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của Hạ Thần Phong, cậu liền im lặng.

Lục Dao hít vào một hơi thật sâu,

ngước mắt lên nhìn Hạ Thần Phong, "Hôm qua đôi mắt của cô Trương hơi long lanh, ánh mắt vui vẻ, biểu hiện đó chứng tỏ tình cảm của cô ấy đã được đáp lại, vì vậy cô ấy rất vui, người kia hẳn là lần đầu tiên hẹn với cô Trương, mà trên sống mũi của cô

Trương... hơi đỏ... Nếu tôi đoán không sai thì vết thương trí mạng của cô ấy nằm ở ngực..."

Hạ Thần Phong khẽ mỉm cười, Tiểu Đao hiểu rõ, người sếp này của mình càng cười đẹp thì càng nguy hiểm. Mà hiển nhiên, anh Phong của mình đã chú ý đến cô gái tên Lục Dao này. Lục Dao nhìn mọi người đang trưng ra vẻ mặt như gặp phải quỷ, đột nhiên ý thức được bản thân đúng là nói nhiều, cô quàng khăn lên cổ, "Nếu không có việc gì, tôi xin phép đi trước, tôi sẽ không rời khỏi thành phố trong khoảng thời gian này!"

Lục Dao nói xong liền vội vội vàng vàng bước đi, cho đến khi ra khỏi Cục Cảnh sát, cô mới dừng bước chân lại, quay đầu, nhìn cánh cửa lớn của Cục Cảnh sát ở phía sau mình, bực mình đánh vào cái ót của chính mình, "Lục Dao ơi là Lục Dao, mày đúng là ngu ngốc, rõ ràng muốn bớt lo chuyện bao đồng rồi mà. Mày xem, mày đã mang đến bao nhiêu rắc rối cho bản thân mày Vừa rồi mày đúng là miệng tiện(*) mà!"

(*) Miệng tiện: cái miệng nói ra những lời hèn hạ, để tiện, bỉ ổi...

Nói xong, Lục Dao mặc áo khoác

bông vào rồi bỏ chạy...

"Anh Phong, chắc chắn Lục Dao này có vấn đề! Thậm chí cô ta...cô ta... còn biết vết thương trí mạng nằm ở đâu?" Tiểu Đào chỉ tay ra cửa, lắp bắp nói.

"Haiz, Tiểu Đạo, biết đâu cô nàng này đúng là biết tính toán như thần thì sao!" Các đồng nghiệp ở bên cạnh cũng cảm thấy kinh ngạc, nhưng ngoài miệng vẫn cười nói vui vẻ.

Hạ Thần Phong cầm lấy bản báo cáo trong tay của Tiểu Đào, nhìn tờ báo cáo khám nghiệm tử thi viết rõ: Dạ dày của nạn nhân vẫn còn có thức ăn chưa tiêu hóa hoàn toàn, trong đó có rượu vang, lại còn là Hamilton Russell(*), kết hợp với gan ngỗng và các thực phẩm khác trong dạ dày của nạn nhân. Qua đó có thể thấy, bữa tối của nạn nhân không hề ít tiền, mà căn cứ theo tình hình tài chính hiện tại củaTrương An An, rõ ràng là sẽ không tự một mình đi ăn một bữa cơm như thế.

(*) Hamilton Russell: tên một loại rượu vang nằm trong top 20 loại rượu vang hảo hạng nhất thế giới.

"Mọi người điều tra các nhà hàng Tây cao cấp trong thành phố, xem tối qua Trương An An đi cùng với ai. Có thể hào phóng mời người khác uống Hamilton Russell, có lẽ không phải là một người đơn giản."

Một cảnh sát hình sự bên cạnh Tiểu Đao nhận lấy tài liệu rồi vội vội vàng vàng rời khỏi phòng thẩm vấn.

"Anh Phong, anh có thực sự tin vào đào hoa sát không? Đào hoa sát này chắc là giết vì tình, nếu vậy, tại sao hung thủ lại phải móc mắt của nạn nhân? Người cũng đã chết, vậy mà còn vừa mớc mắt lại vừa cố định người nạn nhân. Chuyện này thật kỳ lạ, hơn nữa còn là ở bên lề đường..."

Tiểu Đạo luôn miệng lải nhải, luôn nghĩ vụ án này không đơn giản như vậy, "Đây chỉ là điều tra sơ bộ, cậu đến Tinh Thần điều tra những mối quan hệ gần đây của Trương An An đi."

Thật ra Hạ Thần Phong không hề để tâm đến lời nói của Lục Dao. Đối với anh, mấy thứ mê tín này còn chẳng đáng tin bằng tâm lýhọc gì đó kia. Trong mắt của cảnh sát hình sự, chỉ có chứng cứ mới biết nói chuyện.

Lục Dao về phòng trọ bằng xe buýt, nỗi bất an trong lòng ngày càng dâng cao. Chỉ cần Lục Dao nhắm mắt lại, khuôn mặt của Trương An An sẽ hiện ra ngay trước mắt cô. Đôi mắt xinh đẹp đang chảy máu ròng ròng, sắc mặt trắng bệch, tuyệt vọng nhìn Lục Dao, "Cứu tôi... cứu tôi với..."

Khi nhà tiên tri tính quẻ cần phải có một nội tâm bình tĩnh. Nhưng bây giờ, Lục Dao không có cách nào giữ bình tĩnh được nữa.

Không phải là Lục Dao chưa thấy người chết bao giờ, nhưng lần này Trương An An cho cô một này Trương An An cho cô một cảm giác rất khác, hình như có gì đó rất không thích hợp...

Nghĩ đến đây, trước mắt của Lục Dao dường như hiện ra đôi mắt sáng ngời của Trương An An. Lục Dao vội vàng lấy điện thoại di động từ trong túi quần ra, sau đó lấy tờ giấy mà Tiểu Đao vừa đưa cho mình, trên đó có viết thông tin liên lạc của Tiểu Đao.

Bấm một dãy số, Lục Dạo cảm thấy ngón tay của mình đang run rẩy, cô cố gắng nói với bản thân rằng, nhất định là do cô nghĩ nhiều.

Tút... tút... tút..."

"A lô?"

Lúc điện thoại được kết nối đôi mắt Lục Dao sáng lên, "A lô, anh có phải là cảnh sát Phương không?"

Tiểu Đào nhìn số điện thoại trên màn hình, dãy số này nhìn hơi quen. Anh nhìn bút lục(*) trên bàn, phía trên có viết tên Lục Dao và thông tin liên lạc.

(*) Bút lục: các hồ sơ, tài liệu, biên bản do các đương sự cung cấp, các cơ quan tổ chức khác cung cấp, cơ quan tư pháp thu thập được có sự xác nhận của các bên liên quan hoặc cơ quan nhà nước có thẩm quyền, được đánh số thứ tự và lưu trữ trong hồ sơ vụ án

"À, cô Lục!" Tiểu Đào mở sổ ghi chép trên bàn ra, khẽ nhíu mày nói.

"Cảnh sát Phương, đôi mắt của Trương An An vẫn còn chứ?" Lục Dao biết vừa nãy mình đã khiến cảnh sát nghi ngờ, nhưng bây giờ Lục Dao không quan tâm đến việc đó, cô chỉ muốn biết liệu suy đoán của mình có đúng hay không.

Tiểu Đào cầm chặt điện thoại di động trong tay, "Sao cô lại biết?"

Hạ Thần Phong ngắng đầu lênnhìn Tiểu Đào ở bàn làm việc đối diện, hai mày nhíu lại nhìn Tiểu Đao.

Lục Dao hít một hơi thật sâu, "Có phải... Trương An An không còn hai mắt nữa đúng không?!" Câu nói của Lục Dao không phải là câu hỏi, bởi vì từ giọng điệu của cô, có thể thấy đó là câu khẳng định, khẳng định chắc chắn Trương An An không còn hai mắt nữa. Nếu đúng là như vậy, vậy thì chuyện này có lẽ đúng là rất rắc rối.

Hai người ở hai đầu điện thoại đều im lặng, im lặng đến kỳ lạ...

Tiểu Đạo lấy tay che điện thoại của mình lại, "Anh Phong, điệnthoại của Lục Dao... Cô ấy biết nạn nhân không còn hai mắt..."

Hạ Thần Phong gấp tài liệu trong tay lại, sau đó duỗi tay ra, Tiểu Đao đưa điện thoại cho Hạ Thần Phong, sau đó vội vàng cầm chén trà trên bàn của mình lên uống ừng ực ừng ực vài hớp.

"Cô Lục." Giọng nói trầm thấp của Hạ Thần Phòng từ điện thoại truyền đến bên tai của Lục Dao, "Tôi là Hạ Thần Phong."

"Đội trưởng Hạ..." Không biết vì sao, Lục Dao lại có cảm giác Hạ Thần Phong này hơi nguy hiểm. Do đó, cô có ý nghĩ muốn tránh xa anh, đó là bản năng khi cảm nhận được những thứ nguy hiểm


Chapter 4: C4: Cuộc hẹn chết người

" Cô Lục, tôi hi vọng cô hiếu rõ những gì cô đang nói? Mặc dù cô đã ra khỏi cục cảnh sát nhưng điều đó không có nghĩa là cô đã thoát khỏi " diện tình nghi". Hạ Thần Phong cực một tay cầm điện thoại, một cái tiếp nhận tài liệu điều tra mà đồng nghiệp vừa đưa đến. Đúng là phải thừa nhận hiệu suất làm việc của cục cảnh sát rất cao, chỉ chốc lát đã điều tra ra tối qua Trương An An đi ăn với ai.

" Đội trưởng Hạ.... Mặc dù anh khó tin, nhưng tôi vẫn muốn nói, vụ án này không phải giết vì tình...." Lục Dao vội vàng nói, đây là thông tin mà trước đó do cô bỏ sót, mặc dù đó chính là đào hoa sát nhưng lại không phải giết vì tình....

Nhìn qua thì hai người có quan hệ với nhau,nhưng chắc chắn đấy không phải là quan hệ yêu đương.

Hạ Thần Phong nhìn tên và ảnh chụp trong tập tài liệu điều tra ra, đôi mắt đen híp lại, cơn tức giận đột nhiên ùa ra khỏi lồng ngực. Anh không muốn nghe những điều mê tín từ người phụ nữ thần kinh này nữa, anh ném chiếc điện thoại xuống mặt bàn.

" A! Anh Phong...!" Tiểu Đao xót xa nhìn chiếc điện thoại yêu quý mới mua của mình bị sếp đối xử một cách bạo lực, trái tim như đang rỉ máu.

" Triệu tập ngay Tổng Giám đốc Lý Bách của tập đoàn Tinh Thần đến c

Cục Cảnh Sát! " Hạ Thần Phong nói xong câu đó liền ném tập tài liệu lại rồi bỏ đi.

Đầu óc Tiểu Đao vẫn mơ hồ, cậu cẩn thận đi vòng qua cái bàn làm việc, cầm lấy điện thoại của mình kiểm tra tỉ mỉ, phát hiện nó không bị làm sao mới yên tâm cất nó vào túi.

Trong lòng Tiểu Đao vẫn còn sợ hãi, không biết Lục Dao nói gì trong điện thoại mà có thể khiến sếp của mình tức giận đến vậy.

Các tài liệu trên bàn bị mở tung ra, trong đó có một tấm ảnh chụp màn hình video, rõ ràng có thể thấy người đàn ông tối hôm qua đi cùng với Trương An An là Lý Bách, Tổng Giám đốc của tập đoàn Tinh Thần nổi tiếng ở thành phố Tô.

Tiểu Đao vừa nhìn qua thì đã nhận ra người đàn ông đó, khẽ nhíu mày, " Lại là tên Lý Bách này...."

Lục Dao lắng nghe tiếng điện thoại bị tắt máy, trong lòng dâng lên cảm giác mất mát.

Trong vụ năm qua, Lục Dao gặp rất nhiều người, bọn họ có nhà tiên tri và thầy bói là một, mà ở trong mắt bọn họ đương nhiên thầy bói chính là kẻ lừa đảo.

Nhưng Lục Dao biết, một nhà tiên tri chân chính có thể tính ra được mọi thứ dụ như cuốn sách nổi tiếng Thôi Bối Đồ (*), đó chính là cuốn sách tiên tri hay nhất. Truyền thuyết kể rằng vào thời Đường vì suy tính cho vận mệnh của Đại Đường lúc ấy Lý Thế Dân đã hạ lệnh cho Lý Thuần Phong và Viên Thiên Cương cùng viết cuốn Thôi Bối Đồ. Lý Thuần Phong đã sử dụng Chu Dịch Bát Quái (**) để tính toán không ngờ xem đến nghiện không thể dừng lại được . Cuối cùng ông đã tiên tri ra vận mệnh 2000 năm về sau của nhà Đường.

(*) Thôi Bối Đồ: là pho lịch sử mang tính dự báo, cuốn kỳ thư nổi tiếng nhất trong các trước tác dự đoán học của Trung Hoa cổ đại.

(**) Chu Dịch Bát Quái: là tên một cuốn sách.

Nhưng cho đến bây giờ những gì được truyền lại từ ngàn năm trước hóa ra lại bị coi là mê tín.

Lục Dao đã từng bị bạn cùng lớp và bạn bè hiểu lầm, cô cũng không cảm thấy khó chịu. Nhưng lần này, Lục Dao không thể nói rõ tại sao khi cảnh sát không tin mình cô lại cảm thấy khó chịu như vậy. Trong lòng cảm thấy trống trải, dường như thiếu một cái gì đó.

" Haizz, có lẽ vì lần này là liên quan đến mạng người. Quên đi, Lục Dao, Chú mày có nói như thế nào đi chăng nữa, thì người ta cũng sẽ không tin mày đâu! Tốt nhất là cứ ngây ngây ngô ngô đi..." Lục Dao tự an ủi bản thân. Cô con chưa hoàn thành bài thi thiết kế cho cuộc thi của trường. Lục Dao nghĩ, dù sao tạm thời cũng không thể đến chỗ làm được, không bằng cứ đi đến thư viện để được yên tĩnh vẽ bản thiết kế.

***

Lý Bách là một người nổi tiếng không chỉ ở thành phố Tô mà còn trên khắp cả nước. Cũng có thể coi anh ta lại kiểu người số 1(*), không có nguyên nhân gì, chỉ vì anh ta hãy được lên trang đầu của các trang tin tức giải trí. Lần này bị cảnh sát bắt đi, đương nhiên cũng khiến một lượng đông cư dân mạng chú ý.

(*) Kiểu người số 1: là một người có khả năng lãnh đạo sáng tạo,tự tin, độc lập, tự chủ và đam mê.

Lý Bách chỉ vừa mới bước chân vào đồn cảnh sát, ngay lập tức tin tức này đã xuất hiện trên hàng loạt các trang báo online.

Lục Dao ngồi trong góc thư viện, mặc dù hệ thống sưởi ấm trong này không được tốt cho lắm, nhưng ở đây lại rất yên tĩnh. Tác phẩm dự thi lần này rất quan trọng nhưng nếu như có được giải thưởng thì về cơ bản Lục Dao có thể không phải lo đến chi phí sinh hoạt năm thứ tư của bản thân nữa.

Kết hợp cá bát quái trong phong thủy vào bản thiết kế, lần này Lục Dao thật sự đã đầu tư nhiều tâm trí vào nó. Nếu như bản thiết kế thế lần này có thể được sử dụng vào trong thực tế, Lục Dao tin rằng phong thủy của tác phẩm này sẽ rất tốt.

" Này? Ông chủ trẻ Tinh Thần lại lên báo này! " Tay của Lục Dao hơi dừng lại một chút, nghĩ rằng lại có bạn học nữ làm việc riêng. Dù sao cũng là mùa đông, so với phòng ngủ không có điều hoà, rất nhiều người sẵn sàng lên thư viện dù không học hành gì cũng coi như giết thời gian.

" Tớ xem với, lần này không phải lên trang đầu tin giải trí, sao lại lên trang đầu tin xã hội thế này?"

Tiếng nói vừa dứt, cô gái bên cạnh đã vừa cười vừa nói, " Tớ xin cậu, cậu đọc đi, đây là bị đưa đến đồn cảnh sát, sao có thể lên trang tin tức giải trí được chứ? Chắc lần này lại làm chuyện xấu gì rồi!"

Lục Dao quay đầu lại, nhìn hai cô gái phía sau. Hiển nhiên, sự chú ý của 2 cô gái đó không nằm trên cuốn sách, mà nằm trên phần tin tức trong chiếc điện thoại di động.

" Dù thế nào đi chăng nữa cậu nói xem em về ngoài của Lý Bách này rõ ràng có thể là một đại minh tinh, hơn nữa lại có nhiều tiền, đúng chuẩn nam chính trong ngôn tình!" Cô gái tóc ngắn cười nói.

Lục Dao quay đầu lại nhìn ra được cô gái tóc ngắn là người có trái tim mùa xuân, đáng tiếc cô nhìn ra được tình duyên của cô gái này vẫn chưa đến.

Cô cầm bút lên, đột nhiên dừng lại....

" Cục Cảnh sát... Tập đoàn Tinh Thần...." Lục Dao đứng dậy, xoay người đi đến trước mặt hai cô gái kia, vừa nói vừa cười, " Này bạn, cậu có thể cho tớ xem tin tức mà cậu vừa đọc được không?"

Cô gái tóc ngắn gần đầu lên, nhìn thấy nữ thần Lục Dao nổi tiếng ở trong trường đang mỉm cười với mình, " Chị Lục? Đương nhiên là có thể ạ!" Nói xong lập tức đưa điện thoại di động cho Lục Dao.

" Cảm ơn bạn!" Lục Dao nhận lấy chiếc điện thoại. Hình ảnh trên tin tức rõ ràng được chụp bằng máy ảnh, các góc chụp đều khá xa nhưng độ nét vẫn rất cao.

Lục Dao nhìn bức ảnh của Lý Bách, người đàn ông đứng cạnh Lý Bách là người mà cô đã gặp, chính là vị cảnh sát có tên là Tiểu Đao, chẳng lẽ.... Lý Bách chính là hung thủ?

Tuy rằng ảnh chụp rất nét, nhưng nó lại bị làm mờ, nên Lục Dao không thể nhìn rõ khuôn mặt của Lý Bách trong bức ảnh.

" Chị Lục cũng thích Lý Bách ạ?" Mặc dù cô gái tóc ngắn không học khoa Kiến Trúc nhưng lại biết Lục Dao dù sao Lục Dao cũng là một cô gái rất xinh đẹp, hơn nữa còn là một cô gái kỳ lạ luôn được các nữ sinh nhắc đến.

Lục Dao đặt điện thoại xuống, mỉm cười, " Chỉ nghe nói là một người nổi tiếng, nên có chút tò mò về vẻ ngoài của anh ta. Cảm ơn hai bạn đã cho mượn điện thoại." Lục Dao nói xong, xoay người trở về chỗ ngồi của mình, sau đó liền thu dọn đồ đạc.

Cô gái tóc ngắn cầm chiếc điện thoại của mình lên, nhỏ giọng thì thầm với cô gái bên cạnh mình: " Đúng là một người kỳ lạ, thật là lãng phí khuôn mặt xinh đẹp như vậy..."

" Đừng nói nữa, bị người ta nghe thấy thì không hay đâu..."

Thật ra Lục Dao có thể nghe thấy. Nhưng từ lâu cô đã quen với chuyện bị mọi người châm chọc khiêu khích, nên cũng chẳng buồn quan tâm.


Load failed, please RETRY

Weekly Power Status

Batch unlock chapters

Table of Contents

Display Options

Background

Font

Size

Chapter comments

Write a review Reading Status: C3
Fail to post. Please try again
  • Writing Quality
  • Stability of Updates
  • Story Development
  • Character Design
  • World Background

The total score 0.0

Review posted successfully! Read more reviews
Vote with Power Stone
Rank 200+ Power Ranking
Stone 0 Power Stone
Report inappropriate content
error Tip

Report abuse

Paragraph comments

Login

tip Paragraph comment

Paragraph comment feature is now on the Web! Move mouse over any paragraph and click the icon to add your comment.

Also, you can always turn it off/on in Settings.

GOT IT