An An đứng ở nơi đó rất lâu, thời điểm hoàn hồn đã mười phút trôi qua.
Cô thầm mắng một câu: "Lệ Cảnh Tranh, mày ngốc quá! Vì sao không đuổi theo chứ?"
Cô lấy ra di động gọi vào dãy số của Lăng Tử Mạt, không một hồi cô liền bắt máy.
"An An..."
"Đường Đường, cậu ở nơi nào, tớ có việc muốn tìm cậu."
Lăng Tử Mạt mắt nhìn Dục đang ngồi ở đối diện ưu nhã dùng cơm, cô cười.
"Tớ ở chỗ của anh hai cậu đây, cậu muốn tới đây không?"
An An có điểm ngoài ý muốn, chẳng lẽ Đường Đường cùng anh hai thật sự yêu nhau?
Lời nói vừa nãy của Nhất Phàm, cô cái hiểu cái không.
"Buổi chiều các người không có việc gì sao?"
Anh hai cô rất bận, số lần có thể gặp hắn trong một tuần chính là đã ít lại càng ít.