Ánh mắt cô chứa đựng cảm xúc phức tạp, phức tạp đến mức An An không hiểu, cô vội vàng đuổi theo.
"Đường Đường, cậu mau trả lời đi?"
Nếu biết bạn mình thích anh trai, vậy thì cô nhất định sẽ giúp cô ấy, nhưng ai bảo cô ấy nhiều năm vậy mà chẳng nói ra chứ.
Lăng Tử Mạt lạnh lùng nhìn xuống dưới tầng, liếc mắt một cái là thấy Lệ Cảnh Hàn, khuôn mặt anh tuấn của cậu như càng thêm sắc nét hơn. Khi còn nhỏ, cậu thường xuyên lạnh mặt nói với cô.
"Ăn ít bánh kem thôi, sẽ sâu răng đấy."
Tuy khi đó cậu không thích cười mà rất lạnh lùng, nhưng cô vẫn thấy cậu rất đẹp trai.
Từ đó về sau, cô rất ít ăn bánh kem dâu tây, vì một câu của cậu, cô từ bỏ điều mình thích nhất, nhưng còn cậu thì sao, vì sao không chờ cô quay về?
Càng nghĩ càng tức, cô nói với An An.
"Thích thì sao mà không thích thì sao? Đi thôi, bánh kem dâu tây hôm nay là mời đầu bếp từ Tân thành đến làm đấy, hương vị rất ngon, đến chậm là cậu không còn để ăn đâu."