"Tôi sẽ thu hút sự chú ý của bọn họ, cô đi lên tìm Tiểu Hành đi."
Tiểu Ảnh Khẽ gật đầu, ít ra cô còn biết một chút về nơi này, lần trước tới, cô đã nhớ kỹ.
Cô gật đầu xong bèn nói.
"Anh cẩn thận một chút."
Sau đó cô chạy về phía cầu thang, hy vọng Nam Cung Ngạo sẽ sống sót, nếu không Tiểu Tình và Tiểu Hành sẽ trách cô.
Nam Cung Ngạo nhìn người đến ngày càng nhiều, anh một mình ngăn cản, cuối cùng súng trong tay cũng hết đạn. Anh vứt súng xuống đất, rút ra một con dao găm sắc bén.
Trong hai mắt hiện lên lạnh lẽo, nhấp môi theo hướng đường thông khí mà bò lên.
Giản nhìn từng người ngã xuống, cô ta hận nghiến răng, người bên ngoài cũng không có biện pháp đi vào cứu viện, cô ta thật sự vô cùng tức giận.
Người bên cạnh cô ta đều đã bị sai đi xuống, cô ta cầm súng, thấy bọn họ đang đi tìm người, cô ta còn tưởng rằng hai người họ đã chết. Ở chỗ này, bất kể là ai xông vào bây giờ, đều không có kết cục tốt đẹp.