Nam Cung Di cũng giải thích: "Đúng vậy, buổi tối của ngày thường đều là chăm sóc con cái, sau đó là chăm sóc chồng, khi nào mà nhàn nhã như vậy?"
Lương Mộc Tình ngẫm lại chính mình, hình như không sai biệt lắm so với các cô ấy. Lương Mộc Tình cười.
"Cũng đúng! Bất quá hôm nay tôi còn chưa kịp nhìn thấy Tiểu Hành. Tôi muốn gọi điện thoại cho nó."
Nam Cung Ngạo trước tìm Tiểu Hành, sau lại nói thằng bé ở cùng Tiểu Ngôn. Bây giờ nghĩ tới cô cảm thấy có chút không thích hợp.
Đột nhiên nhớ tới lời cô gái kia nói, muốn cô bảo vệ tốt Tiểu Hành.
Chẳng lẽ Tiểu Hành xảy ra chuyện?
Cô hơi nhíu nhíu mày, nhìn căn phòng bày trí hoa lệ. Cô trước giờ chưa từng ở lại một khách tốt như vậy, hơn nữa còn vì phụ nữ mà trang trí.
Từng chỗ một đều thể hiện sự lãng mạn và mềm mại mà phụ nữ thường thích.Còn hai cô hẳn là không nỡ rời xa con nhỏ và chồng. Đêm nay mang cô tới đây, ném chồng con sang bên. Không phù hợp, hoàn toàn không thích hợp!"