Hứa Niệm nhìn người một nhà rốt cuộc đoàn tụ, vì thế gọi Ngụy Khiêm:
"Ông à, đừng đứng ở cửa nữa, để con gái vào nhà đi."
Trong giọng nói của bà có thể nghe ra sự vui sướng. Mà bàn tay to của Ngụy Khiêm vỗ vai Lương Mộc Tình:
"Tiểu Huyên, về nhà thôi!"
Cách bài trí trong nhà vẫn không thay đổi, chính là để khi con gái trở về có cảm giác gia đình, khiến cô nhớ rõ nơi này.
Lương Mộc Tình dưới cái nhìn chăm chú của nhóm người giúp việc bước về phía bậc thang. Hứa Niệm khoác tay cô, trên mặt lộ ra ý cười, đi vào trong biệt thự.
Ngụy Khiêm đặt Tiểu Hành xuống đất, ông chỉ chỉ một bên:
"Tiểu Hành, bên kia là khu trò chơi trẻ em, đi chơi đi."
Lương Mộc Tình nhìn một góc trong phòng khách lớn được bày biện thành khu trò chơi trẻ em, Tiểu Hành vui vẻ chạy đến, có hai người giúp việc luôn đi theo sau nó.
Cô biết đây đều là do ba sắp xếp. Sau này Tiểu Hành sẽ có chuyên gia phục vụ, sẽ có người bảo vệ nó, chăm sóc nó.