Mọi người đều nâng ly lên cụng. Kế tiếp bữa tiệc chính thức bắt đầu, thức ăn trên bàn đều là do tổ tông truyền xuống, bên ngoài không thể ăn được.
Lương Mộc Tình uống rượu xong, ngồi xuống theo mọi người. Cô quay sang nhìn Lương Tử Hành ngồi cạnh lão gia tử, nhóc cũng nhìn Lương Mộc Tình. Mẹ con nhìn nhau cười, từ nụ cười này nhìn ra hai mẹ con đang thật sự vui vẻ.
Nam Cung Ngạo gắp đồ ăn cho Lương Mộc Tình: "Ăn nhiều một chút."
Lương Mộc Tình ngọt ngào cười, ăn hết đồ ăn mà anh gắp, Lương Tử Hành cũng gắp đồ ăn cho lão gia tử, lão gia tử nhìn rất vui vẻ, ăn rất nhiều.
"Đồ ăn Tiểu Hành gắp thật đúng là thơm ngon."
Người trên bàn chưa từng được lão gia tử động viên, lúc này nhìn ông sủng một đứa trẻ như vậy, là đứa chắt đột nhiên từ đâu chui ra, bọn họ đều có chút tức giận.
Nhưng không ai dám đứng ra nói, chỉ nhỏ giọng nói với người bên cạnh.