"Ông thử xem cháu có dám hay không."
Nam Cung Ngạo dứt lời liền nắm tay Lương Mộc Tình đi hướng bên trong, hơn nữa là hướng Tiểu Hành đã đi tới.
Lão gia tử chống cây gậy ba-toong xuống sàn nhà cẩm thạch: "Nam Cung Ngạo, mày đứng lại cho ông."
Nam Cung Ngạo giống như không có nghe thấy, Lương Mộc Tình khuyên nhủ anh, sợ lão gia tử giận quá sinh bệnh.
"Nam Cung Ngạo, chúng ta vẫn là đừng chọc tức ông nội, ông tuổi lớn rồi, thân thể vốn đã không tốt rồi."
Nam Cung Ngạo lúc này mới dừng bước đứng lại, Nam thúc đuổi theo.
"Đại thiếu gia, lão thái gia nói, hôn sự của cậu cùng Lương tiểu thư từ từ nói chuyện, ngài ấy chưa nói không đồng ý."
Nghe nói như thế ý cười ở khóe miệng của Nam Cung Ngạo càng rõ ràng hơn, anh nhìn về phía Lương Mộc Tình, trên mặt Lương Mộc Tình tất cả đều là vui mừng.
Nam Cung gia uy vọng nhất chính là lão gia tử, chỉ cần ông đồng ý, những người khác càng không dám phản đối.