Long Thiên Vũ nghe nói như thế liền chạy lên phía trước.
"Bà nội, nhà hàng ở ngay trên tầng sáu, để con dẫn mọi người đi."
Rốt cuộc cũng đến lượt cô ta lên đài, vừa rồi mất mặt như thế, cô ta nhất định phải giành lại.
Cô ta đi trước nhấn chờ thang máy, sau đó đi vào.
Lương Mộc Tình và Nam Cung Ngạo nhìn nhau thâm tình, nụ cười của cô vừa ngọt ngào vừa xinh đẹp. Mà Nam Cung Ngạo nhìn thấy nụ cười của cô liền nao nao. Cô gái này thật sự không biết dáng vẻ này mê người thế nào đâu.
Nếu bà nội không có ở đây, có thể anh sẽ đưa cô đến khách sạn, sau đó làm chuyện mà anh vẫn muốn làm nhất.
Đến tầng sáu, Long Thiên Vũ cười chỉ chỉ nhà hàng cơm Tây phía đối diện.
"Bà nội, chính là ở đây."
Bốn người vào nhà hàng. Nhân viên phục vụ nhìn thấy Long Thiên Vũ đều đi tới cung kính chào hỏi cô ta:
"Long tiểu thư."
Long Thiên Vũ cảm thấy bọn họ đã cho cô ta thể diện, ít nhất cũng khiến lão thái thái biết cô không vô dụng.