Lương Mộc Tình muốn tới trường học, sau khi rời đi, Lương Tử vẫn đi theo cô.
"Mẹ nhớ về sớm hơn một chút nha!"
Lương Mộc Tình gập mình ngồi xổm xuống, hôn bẹp một phát trên má bé.
"Biết rồi, ở nhà con phải ngoan ngoãn, nhớ uống thuốc nha."
Cô xoa đầu bé, hôm nay bé không đến trường, bởi vì có chút sốt. Uống thuốc xong có giảm bớt nhưng vẫn phải quan sát thêm.
Lương Mộc Tình muốn ở cùng bé, chính là vừa nộp đề án xong giảng viên liền gọi lại, chỉ cho một số lỗi.
Lương Tử gật gật đầu: "Vâng ạ."
Tạm biệt thằng bé, cô bắt xe tới trường học.
Lúc thấy giảng viên, cô ấy đưa cho cô phong thư giới thiệu.
"Lương Mộc Tình, con là một học viên tài năng, cho nên ta hy vọng con có thể trở thành một nhà thiết kế xuất sắc."
Lương Mộc Tình cầm nó trong tay, biết sự kỳ vọng của giảng viên đối với cô, cô cười cười.
"Lâm giảng viên, người yên tâm, con nhất định sẽ cố gắng nỗ lực."