Kia là hai người mà bà yêu nhất, cho nên bà không muốn chết, càng không muốn mọi người đau lòng.
Lam Vũ Điệp nức nở: "Tiểu Yên, là do mẹ hại con."
Bởi vì bà vừa thấy Tiểu Hắc, đó là lái xe trước kia của Lam gia, từ trước đến nay quan hệ của hắn với Lam Vũ Yến rất tốt. Lần trước bà cũng nhìn thấy hắn, cho nên biết chuyện hôm nay đều do Lam Vũ Yến gây ra.
Đúng lúc này, xe lắc lư trượt đi.
Hai người đều rất khẩn trương, Mạc Thanh Yên khẩn trương nắm chặt cửa xe, may mà xe chỉ trượt một đoạn rồi dừng lại.
"Mẹ, mẹ đừng nói vậy, mẹ là mẹ của Tuyệt, cũng là mẹ của con, đương nhiên con phải bảo vệ mẹ."
Xe Lệ Đình Phàm đứng ở ven đường, khi nhìn thấy chiếc xe cũ màu hồng kia, hắn hít một hơi khí lạnh.
Đúng lúc này điện thoại hắn đổ chuông: "Tiểu Phàm, đã đuổi kịp bọn họ chưa?"
Là giọng nói sốt ruột của Lệ Đình Tuyệt, tốc độ của anh cực nhanh, đã sắp tiến vào đường biển.