Lệ Đình Tuyệt tắt điện thoại. Nhìn máu chảy trên tay, anh định đi lấy khăn tay sát trùng đến cầm máu thì cửa phòng bệnh bị đẩy ra.
"Ba Tiểu Tuyệt….."
Giọng nói ngọt ngào của Angela reo lên phấn khởi. Lệ Đình Tuyệt vội vàng giấu tay ra sau lưng. Anh không muốn dọa ba đứa trẻ.
Băng Khối và Dương Quang cùng gọi anh một tiếng: "Ba…."
Lệ Đình Tuyệt ngồi trên giường bệnh, tay trái vẫn giấu sau lưng, khóe miệng mỉm cười.
"Tụi con tan học rồi à?"
Lệ lão thái thái đi vào sau ba đứa trẻ, còn dẫn theo người hầu trong tay mang theo hộp thức ăn.
"Tuyệt Nhi, bà nội cũng đến thăm con đây."
Lệ lão thái thái đến đón ba đứa nhỏ, sau đó cùng nhau đến thăm Lệ Đình Tuyệt. Hôm nay bà mặc sườn xám màu xanh nhạt, thêm áo choàng lông màu trắng khoác ngoài, phong thái ngời ngời bước vào.
Người hầu đã bắt đầu lấy đồ ăn ra. Lệ lão thái thái ôm bả vai hai đứa cháu cố, nhìn Lệ Đình Tuyệt đã không sao, bà liền tươi cười vui vẻ.