Hai mắt Mạc Thanh Yên trợn tròn, khuôn miệng đã bị Ngôn Khải dùng băng dính bịt lại, cô kêu không được, liều mạng giãy dụa.
Cô không muốn Lệ Đình Tuyệt gặp chuyện không may, không muốn anh bị làm sao.
Đáy mắt của cô ngập nước, cũng sắp tràn ra khỏi mi.
Lệ Đình Tuyệt mở tay áo nhìn thoáng qua, bởi vì thời điểm tiêm động tác rất mạnh, chảy ra một chút máu. Thật may, may mắn anh vào đúng lúc, cô không bị tiêm độc vào người, chỉ cần cô không sao, thế là được rồi.
Anh bước nhanh tới hướng của Ngôn Khải, hôm nay hắn sẽ không thoát được.
Ngôn Khải nhìn thấy chiếc mặt nạ của người đàn ông này, từ những đường nét của mặt nạ cho hắn biết anh chính là Ám Dạ đế, biết chính mình đang gặp phải sự phiền toái. Vì thế sau đó lui lại, nhảy trực tiếp từ cửa sổ xuống.
Lệ Đình Tuyệt chạy tiến lên vài bước, hướng cửa sổ nhìn xuống, hắn đã chạy ra tới bên ngoài.