Tư Đồ Lệnh thấy anh không trả lời, lại hỏi tiếp một câu.
"Anh Ám Dạ, anh cảm thấy thế nào?"
Đôi mắt hẹp dài của Lệ Đình Tuyệt hơi nheo lại: "Có thể!"
Anh cảm thấy chẳng sao cả, để anh ta nhìn thấy thì sao? Anh có phụ nữ bên cạnh thì không phải rất bình thường sao?
Tư Đồ Lệnh đứng dậy: "Được, tôi đi sai người chuẩn bị trước một chút."
Anh ta rời khỏi phòng. Lệ Đình Tuyệt vươn ngón tay dài xoa xoa mi tâm, nghĩ đến cô gái nhỏ tối hôm qua đã thể hiện đủ kiểu với anh, nhiệt tình, quyến rũ, hương vị rất tốt đẹp.
Nghĩ đến đây thì trên khóe miệng của anh lộ ra chút ý cười, vừa ngạo mạn vừa mê hoặc lòng người.
Mạc Thanh Yên và Angela được người hầu gọi trở về. Hai người nắm tay nhau, cái miệng nhỏ của Angela cũng không rãnh rỗi, nói đến nói lui.
"Mẹ Tiểu Yên, tại sao bò sữa lại ăn cỏ vậy?"
"Bởi vì nó thích ăn thôi."
"Hở? Vậy tại sao nó lại không ăn thịt?"