Mạc Thanh Yên biết là anh ta cố ý, anh ta tạo nên thân phận này cho cô và Angela, như vậy người ta cho dù muốn đính hôn với anh cũng không thể.
Cô bước nhanh ra khỏi nhóm người này, cô muốn rời khỏi trung tâm đám gió lốc này.
Nhâm Ảnh Ảnh gọi cô lại: "Cô, đứng lại cho tôi!" Sau đó cô nàng bước từng bước về phía cô: "Lệnh, tôi hỏi anh, cô ta là ai?"
Đáy mắt cô ấy có chút ngấn nước, ánh mắt điềm đạm đáng yêu nhìn về phía Tư Đồ Lệnh, dáng vẻ thật đau lòng.
Mạc Thanh Yên chỉ đứng nhìn, nhíu mày, cô thật muốn hét to nói ra: "Không liên quan gì đến tôi hết, làm ơn đừng lôi tôi vào mà."
Đúng lúc này, một bàn tay to ấm áp nắm cổ tay cô, kéo cô ra khỏi đám người nước ngoài đó. Cô nâng đôi mắt nhìn vào đôi mắt hoa đào tuyệt đẹp kia, lòng cô run rẩy từng hồi.
Cô mím môi cười, đi theo anh vào một gian phòng nghỉ.