Tư Đồ Lệnh nâng tay sờ một chút, chân mày càng nhíu chặt: "Mặt tôi bị làm sao?" Giọng nói băng lạnh dọa người, ánh mắt như lưỡi dao sắc bén có thể chém người ta đến máu thịt mơ hồ.
Quản gia bước nhanh đến cúi đầu: "Tiên sinh, trên mặt của ngài có một dấu chân."
Angela mang giày da, khi nãy để lại dấu trên mặt anh ta, vừa nhìn liền biết đây là dấu bị người ta dùng giày đạp lên mặt.
Anh ta đột nhiên đứng dậy, đi vào phòng vệ sinh lầu một, nhìn vết xanh xanh trên má phải của mình, sắc mặt càng đen hơn.
Quản gia đi theo phía sau anh ta: "Tiên sinh, tôi gọi bác sĩ đến khám cho ngài nhé."
Đêm nay Tư Đồ Lệnh còn có một buổi yến hội quan trọng, nếu anh ta đem bộ mặt này tới tham dự chắc chắn sẽ bị người ta cười nhạo. Tuy rằng người khác không dám cười trước mặt anh ta nhưng chắc chắn sẽ lén lút cười sau lưng.
Tư Đồ Lệnh hừ lạnh một tiếng: "Không cần."