Tư Đồ Lệnh ngay lập tức nhíu mày, nhìn nhìn người hầu bên cạnh. Chuyện như vậy anh ta chưa bao giờ làm, hơn nữa anh cảm thấy thật mất mặt.
Mạc Thanh Yên thấy hành động này của Angela hơi kinh ngạc. Con bé này thì ra di truyền sự phúc hắc từ cha nó?
Không tồi, không tồi, không hỗ danh là con gái của Lệ Đình Tuyệt, cuối cùng cũng lớn rồi! Mạc Thanh Yên không nói gì, cứ như vậy nhìn con gái.
Angela thì đứng tại chỗ chờ đợi Tư Đồ Lệnh trả lời. Bé phát hiện ra anh ta hình như không quá vui vẻ, vì thế chớp chớp đôi mắt to tròn đáng yêu.
"Chú đẹp trai, chú không cho con cưỡi ạ? Vậy chú mua gì con cũng không thèm nhìn đâu."
Dứt lời xoay người nói với Mạc Thanh Yên: "Mẹ, chú ấy không tốt như ba Tiểu Tuyệt, con không thích chú ấy."
Nghe được lời so sánh anh ta và Lệ Đình Tuyệt, người nào đó khó chịu trong lòng, vì vậy hỏi bé: "Lệ Đình Tuyệt bình thường cũng để con cưỡi như thế sao?"