Sắc mặt hai bánh bao nhỏ lạnh lùng, nhìn người phụ nữ cười như đồ dở hơi trước mặt, con ngươi hiện lên tia hận ý.
Kế tiếp Bạch Nguyệt Quang sợ hãi kêu một tiếng, "Á. . . . . ." Một bát nước canh tát thẳng vào mặt cô ta, nước canh từ sườn mặt của cô ta chảy xuống dưới, quần áo cũng bị làm dơ.
Dương Quang còn không quên hất miếng bánh kem sô cô la lên mặt cô ta. Cô ta sững sờ đứng dậy, giơ tay lau miếng bánh ngọt dính trên mắt.
"Hai đứa chúng mày. . . . . ."
Dương Quang cứng mặt: "Bà thím à, chúc thím sinh nhật vui vẻ!"
Tất cả mọi người, bởi vì tiếng kêu sợ hãi của cô ta mà quay lại nhưng sau khi nghe đến câu Dương Quang nói, đều cười trong lòng. Hoá ra là đón sinh nhật, bây giờ trẻ con có kiểu cách chơi thật đặc biệt.
Bạch Nguyệt Quang nghe thấy lời của nhóc liền tức giận muốn giơ tay đánh cậu. Dương Quang theo bản năng phi chân lên tung một cú, theo tiếng hét chói tai, Bạch Nguyệt Quang liền ngã ngửa ra sau.