Mạc Thanh Tuyết nhao nhao trong lòng: "Ông có thể sẽ tỉnh lại sao?"
Tư Đồ Lệnh không nói, nghĩ nếu ông ta mãi mãi cũng không tỉnh lại thì sao?
Một biểu cảm này của Mạc Thanh Tuyết, Mạc Thanh Yên cùng Lệ Đình Tuyệt đều thấy ở trong mắt, biết Mạc lão gia tử biến thành như này nhất định cô ta không thể thoát được quan hệ.
Mắt Tư Đồ Lệnh càng lúc càng lãnh khốc, mà đôi mắt hẹp dài của Lệ Đình Tuyệt nhắm vào lại phóng ra những tia sáng như ngầm dọa người vậy. Hai đại nam nhân có khí tràng cường đại, đang chăm chú nhìn nhau.
Giữa hai tầm mắt tựa như sấm sét ầm ầm vậy, hình tượng này quá mức kinh dị.
Mạc Thanh Yên cũng cảm thấy địch ý giữa hai người, thế là cô tựa vào ngực Lệ Đình Tuyệt.
"Chồng à, anh đi về trước đi, em ở cạnh ông một lúc lâu nữa, sáng mai mới trở về."
Lệ Đình Tuyệt nhìn hết đám người trong phòng bệnh, càng thêm không yên lòng để cô một mình ở lại đây, nên đem cô ôm chặt hơn một chút.
"Không cần, anh giúp em."