Buổi tối, Lam Vũ Điệp về gia trang Vũ Điệp thu dọn hành lý. Đêm nay Angel tự giác về phòng mình ngủ sớm.
Bởi vì bé nói trong thời gian qua đã làm Tiểu Yên và Tiểu Tuyệt mệt mỏi rồi, giờ muốn họ nghỉ ngơi thật tốt.
Mạc Thanh Yên ngâm mình trong bồn tắm rải đầy cánh hoa hồng, nhắm hai mắt lại. Mấy tháng vừa rồi đã trải qua rất nhiều chuyện, nghĩ đến đứa nhỏ chưa kịp thấy ánh mặt trời của bọn họ, họ nợ bé con ấy rất nhiều.
Nghĩ đến đứa nhỏ đó, cô rất khó chịu, nước mắt cứ thế rơi không ngừng.
Nếu có thể, cô hi vọng bé con ấy quay lại. Cô và Tuyệt nhất định bù đắp lại tất cả, yêu thương con thật nhiều.
Cửa phòng tắm đột nhiên bị gõ, Mạc Thanh Yên kinh ngạc.
"Ai vậy?"
Vì Lệ Đình Tuyệt về nhà là lên thư phòng luôn, cô nghĩ anh cũng làm việc đến đêm khuya giống như bình thường.
Lệ Đình Tuyệt lạnh nhạt nói: "Mở cửa, anh cũng muốn tắm."
Mạc Thanh Yên mím môi cười, trong mắt ấm áp.