Cô đột nhiên nhớ tới người đàn ông vừa rồi, bước nhanh đi ra ngoài, tìm kiếm trong nhà hàng, nhưng mà vừa rồi cô căn bản không thấy rõ mặt hắn ta.
Chỉ biết là thân hình hắn ta rất cao, còn cực kỳ gầy.
Cô siết chặt tờ giấy kia, cảm thấy người này quá mức khủng bố, giống như là cả ngày đều đang theo dõi cô. Ánh mắt kia, không phải là ảo giác của cô, quả thực là có người như vậy.
Lệ Đình Tuyệt thấy cô đứng trong nhà hàng nhìn quanh bốn phía, cảm thấy lạ, vì thế nói với Băng Khối.
''Chăm sóc tốt em trai em gái, đừng để hai đứa đi lung tung.''
Sau đó đứng dậy, bước nhanh đi đến bên cạnh cô, ngón tay dài nắm lấy vai cô.
Mạc Thanh Yên theo phản xạ có điều kiện mà cầm lấy tay anh, xoay người một cái. Lệ Đình Tuyệt thoải mái tránh thoát, sau đó nhíu mày: ''Xảy ra chuyện gì rồi?''
Sau khi thấy rõ là Lệ Đình Tuyệt, hai vai Mạc Thanh Yên mới thả lỏng một chút.
''Là anh hả?''
''Thế em nghĩ là ai?''