Lam Dạ Bạch là một người hiền lành tốt bụng, đối xử tốt với tất cả mọi người, tư tưởng cũng luôn rất thoáng.
Cho nên Giản Vân Đóa vẫn luôn rất thân thiết cùng anh, cô coi Lam Dạ Bạch là bạn thân nhất, có chuyện gì cũng nói với anh, nên anh rất hiểu biết về hoàn cảnh nhà Giản Vân Đóa.
Nghe được lời cô nói, anh gật gật đầu:
"Tớ sẽ hẹn Tiểu Yên ra ngoài giúp cậu, nhưng tớ hi vọng cậu thật sự coi chúng ta là bạn thân của nhau."
Anh biết rõ trong chuyện lần này, Giản Vân Đóa đang lợi dụng anh và anh họ, việc này khiến cậu nhóc rất tức giận.
Nhưng nghĩ đến chuyện nhà cô, nếu như cô không thể nổi tiếng, như vậy cô và mẹ cô sẽ bị kẻ thứ ba bắt nạt, càng lúc sẽ càng trở nên thảm hại hơn.
Giản Vân Đóa nhìn vào đôi mắt trong veo thanh khiết của anh, chợt cảm thấy bản thân mình quá xấu xa, vì có thể trèo lên cao, cô đã thật sự không coi tình bạn giữa hai người ra gì.
"Dạ Bạch, tớ biết rồi."