Lệ Đình Tuyệt vào phòng nghỉ, nhìn thấy Mạc Thanh Yên ngồi trên giường, không biết đang suy nghĩ cái gì? Nhìn qua tâm trạng không được tốt lắm, có vẻ giận.
Anh ngồi cạnh cô, những ngón tay khẽ chạm lên khuôn mặt của cô. Đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt của cô thực sự rất sáng, chiếc mũi cao, đôi môi hồng, nhìn cô xinh đẹp giống nhau một bức tranh.
Cảm nhận được ngón tay của anh, cùng với ánh mắt đó, cô đột nhiên hoàn hồn, nhìn đến ánh mắt nóng rực, cô đảo mắt, bắt đầu mạnh miệng.
"Anh không cần đi cùng tôi, đi mà ở cạnh Giản tiểu thư của anh đi."
Nói xong, cô ngáp một cái rồi chuẩn bị đi ngủ, Lệ Đình Tuyệt khẽ cười một tiếng, cô ấy rõ ràng đã nghĩ muốn ở cùng anh. Lại còn ở nơi này, anh chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra.
Vì thế siết chặt lấy cằm của cô, kéo khuôn mặt nhỏ nhắn đến sát mặt anh, rồi hôn lên, càng hôn càng không giữ được.