Cuối tuần, Mạc Thanh Yên cùng ba đứa trẻ ăn trưa ở trong sân, tư thế khi ăn của Angela ngày càng nhã nhặn rồi.
Mạc Thanh Yên nhìn mà không khỏi tán thưởng.
"An An ngày càng có khí chất của một công chúa rồi, giỏi quá!"
Angela cười vui vẻ: "Giáo viên dạy lễ nghi ngày nào cũng dạy con, con cũng đang rất chăm chỉ học đấy."
Đúng lúc này, người giúp việc bước tới: "Yên công chúa, lại có quà gửi cho cô."
Mạc Thanh Yên bảo cô mở nó ra, bên trong hộp là một nhành hoa tường vi tím cùng với một bài thơ.
Cô đã nhận được những món quà như thế này cả tuần nay rồi, nhưng người gửi từ trước tới nay chưa từng để lại tên, vì thế mà cô không biết là ai đã gửi chúng.
"Người gửi thì sao?"
Người giúp việc chỉ lắc đầu, vệ sĩ nói rằng là một cậu bé đem tới. Cậu bé nói là một người khác nhờ cậu gửi chúng, còn cho cậu tiền và kẹo.
Mạc Thanh Yên nhíu mày, thế rồi nói với cô giúp việc: "Đem vứt đi."