Buổi sáng ngày thứ hai, người hầu gõ cửa phòng Mạc Thanh Yên. Cả một đêm cô không ngủ ngon, vì thế mở mắt không lên nổi. Mở cửa xong, cô lại trở về giường nằm.
"Công chúa điện hạ, lát nữa phải đi hái cánh hoa hồng, sau đó chế tạo nước hoa, còn trễ nải nữa thì cô sẽ làm không kịp đâu."
Nghe thấy việc thú vị như vậy, Mạc Thanh Yên lập tức ngồi dậy. Cô giơ tay vuốt tóc lại, hai mắt vẫn cảm thấy buồn ngủ.
"Nghe cũng thú vị đấy, cô đã từng đến đây?"
Người hầu nở nụ cười: "Người như tôi đây làm sao có thể đến nơi này được, mới nãy nghe được Larry tiểu thư kể, cô ấy đã sớm xuống lầu dùng bữa sáng rồi, chính là vì có thể tự mình đi chế tạo nước hoa."
Mạc Thanh Yên trượt xuống giường: "Tôi cũng rất thích, mau giúp tôi sửa soạn đi."
Cô sửa soạn xong, thay ra một bộ đồ nhẹ nhàng, váy yếm bằng vải voan đi cùng áo sơ mi trắng kín cổ.
Người hầu đem cái nón xinh đẹp được đan bằng rơm đội nghiêng nghiêng lên đầu cô.