Mạc Thanh Yên nhìn đến bộ mặt thối của hắn, ra vẻ thích thú.
"Lệ tiên sinh, tuy rằng đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, nhưng tôi đối với Dạ Bạch là thật lòng."
Cô nhanh tay kéo lấy Lam Dạ Bạch, tuy rằng lợi dụng một người như vậy là chẳng ra sao, nhưng lúc này cô đã hết cách rồi. Bất quá đối với cô mà nói, cô sẽ không mềm lòng, cô sẽ lợi dụng hắn.
Dù sao hắn cũng là anh em với Lệ Đình Tuyệt, đáng bị lợi dụng.
Nghe thấy lời nói của cô, với cô lúc này trong mắt chỉ có mỗi Lam Dạ Bạch, Lệ Đình Tuyệt hoàn toàn khó chịu.
Đây là lần đầu tiên bị cô bỏ rơi, trái tim đau đến tê dại.
Anh nắm lấy tay cô: "Tiểu Yên, anh chỉ muốn nói chuyện với em thôi, anh biết em thực sự rất giận, nhưng làm ơn hãy nghe anh giải thích."
Lúc này, anh chỉ muốn giải thích cho cô nguyên nhân anh phải ra đi, là vì nghĩ đến khuôn mặt xấu xí của mình, anh mới không có dũng khí mà đối mặt với cô.
Anh sai rồi, cô không thể thừa nhận sai lầm của anh sao?