Angela nghe ông cố ngoại nói vậy, khuôn mặt liền hiện lên tia nổi giận, cô bé không hy vọng mẹ kết hôn với người đàn ông khác.
Nhưng cô bé lại không dám nói ra, vì chỉ cần nhắc đến Tiểu Tuyệt, thì nụ cười trên gương mặt mẹ sẽ biến mất, cũng không còn vui vẻ nữa. Cho nên hai mắt cô bé mở to, nhìn bọn họ, hy vọng Tiểu Tuyệt phải nhanh chóng xuất hiện mới được.
Mạc Thanh Yên nghe thấy lời nói của ông ngoại, buông ly rượu xuống, cô khẽ nhếch môi cười.
"Ông ngoại, hôm nay người lại sắp xếp người nào cho con vậy? Con không có ý định kết hôn, con chỉ muốn mãi ở bên cạnh mọi người thôi."
Mạc Thanh Yên cũng biết rõ, dụng ý của ông ngoại và ba. Bọn họ biết những chuyện xảy ra ở Lâm Thành, sợ cô vẫn chìm đắm trong đau khổ, cho nên mới tìm đủ mọi cách gạt cô.
Thật ra chỉ cần ở bên cạnh bọn họ, cô cũng rất vui rồi, còn những việc khác, cô không cần.
"Tiểu Yên, con nhất định phải đi, đây là mệnh lệnh của ta."
Mạc Thanh Yên mím môi cười: "Con rõ rồi."