Từ nhỏ dạ dày của Angela đã không tốt, chỉ cần ăn nhiều hơn một chút sẽ bị nôn, sau đó phát sốt, nên cô bé biết rõ mỗi lần nôn đều rất khó chịu, mắc bệnh cũng rất khó chịu. Vì vậy cô bé không muốn mẹ cũng bị bệnh, không muốn mẹ bị tiêm.
Cô bé còn tri kỷ đưa khăn cho Mạc Thanh Yên, "Mẹ lau miệng đi, sau này con nhất định sẽ nói với tiểu bảo bảo, mẹ đã rất vất vả, để em ấy ngoan ngoãn một chút."
Thấy con gái tri kỷ như vậy, ý cười trên mặt Mạc Thanh Yên càng nồng đậm.
"Để mẹ buộc tóc cho con đi."
Sau đó hai mẹ con bắt đầu rửa mặt, rồi chải đầu. Angela nhìn hai người trong gương, "Mẹ, An An muốn nhanh chóng lớn lên, không muốn làm trẻ con nữa."
Mạc Thanh Yên không nhịn được nở nụ cười thật tươi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp hiện lên ánh sáng ấm áp.
"Làm trẻ con thật tốt, không cần phải lo âu điều gì."