Hai mắt Lệ Đình Tuyệt đau mỏi, tình hình của Ngôn Ngọc cuối cùng cũng ổn định, bây giờ Lãnh Nhiên đang túc trực ở đó, anh mới có thể về nhà.
Anh đưa tay lên nới lỏng cà vạt, vừa đi vừa hỏi.
"Dì Lí, Tiểu Yên cũng bọn trẻ vẫn chưa về sao?"
Dì Lí từ nhà bếp bước ra, "Thiếu gia, cậu về rồi à? Thiếu phu nhân và tiểu tiểu thư tiểu thiếu gia vẫn chưa về, có lẽ là ở bên ngoài chơi."
Bởi vì có lúc Mạc Thanh Yên sẽ dẫn bọn trẻ ra ngoài chơi, buổi tối mới trở về, vì vậy bà liền đoán như vậy.
Lệ Đình Tuyệt lên lầu, Lệ lão gia bước vào cửa.
"Tuyệt Nhi, bà nội cháu đâu? Đã mấy ngày bà không về nhà rồi."
Lệ lão gia mang theo hai mắt gấu trúc bước vào, theo sau là người hầu, giúp ông xách hành lí, có vẻ như ông muốn ở lại đây lâu dài.
Lệ Đình Tuyệt lại quay người xuống lầu, "Ông nội, ông muốn ở lại đây lâu dài à?"
Bởi vì hành lí luôn tục được chuyển vào, cái này rõ ràng là muốn ở lại đây lâu.